Chương này ngắn thôi vì mình review một khoảnh khắc thôi.
Review tối hôm qua:
Chả là hôm qua Q.A có sang nhà mình chơi, cứ đòi ăn mực phơi khô hoài thôi (ai còn nhớ :smile:), trẻ con ứ chịu được. Hai đứa đang ngồi vắt vẻo trước hiên ăn bánh thì bà hàng xóm, cách nhà tui 4 căn bế 1 con Husky hus kẻo gì ấy đi ngang. Thế là nhỏ chạy ra nựng nựng, khoái lắm, lúc vào thì thấy mặt nhỏ ham muốn dữ lắm. Tui hỏi anh Gồ thì cha mẹ ơi, tận 8 củ 1 con chưa kể nuôi có chết hay không.
Anh ơi nó dễ thương quá.
Xùy. Sao mà bằng anh.
Ơ thế ra anh chỉ đẹp hơn chó thôi à.
Cốp.. cốp... tui cú nhỏ 2 cái không thương tiếc. Nhỏ ôm đầu mặt mếu mếu.
Thích đúng không?
Dạ.
Mai có.
Đâu ra.
Miễn có là được.
Hihi, nhất anh rồi.
*Giỏi nịnh.
Chở nhỏ về thì tui cũng về lại nhà. Móc bóp ra đếm đếm.
2 4 6 8..
Thế rồi tui móc điện thoại ra gọi cho thằng Huy.
Alo tối rảnh không?
Rảnh chi?
Mua vài bịch thuốc mê bột sang đây.
Chi?
Trộm chó.