Tui đưa má mình ra đòi hôn, ai dè nhỏ đáp lại 1 câu xanh rờn
- Lúc cơ hội đến không biết nắm bắt, đến lúc mất lại đòi. Không cho.
Quê quá tui cáo từ nàng rồi về luôn. Thời gian trôi qua nhanh thật, mới đây trời đã sẫm tối. Tui ghé tạp hóa mua 10 lon sài gòn xanh rồi về phòng. Tui uống, cố uống, tui nhớ Vy, nhớ người con gái 2 năm trước. Trong cơn say tui vô thức.
- Vy, về bên anh đi em..
Bẵng đi 1 thời gian sau, tui vẫn giữ liên lạc đều với nhỏ Q.A nếu không muốn nói là thân hơn. Tui cũng không còn game nữa mà đã kiếm được việc làm ở quán cafe của người quen.
- Mày đang đâu Quân sịp vàng?
- Bố dọng chết mẹ mày đang ở quán làm.
- Net không.
- Net con tặc
- Thằng bố láo.
Nói rồi tui cúp máy, thằng Huy nó là như thế. Khùng khùng nhưng được việc, dễ bảo.
- Lấy cho em 1 sữa 1 đen đá ít đường.
Tiếng khách í ới làm tui bận rộn, mới chốc đi cũng đã 9h tối, còn 1 tiếng nữa là tan ca rồi.
- Anh Quân.
Tiếng gọi bên khu C làm tui quay lại.
- Ơ Mai, chào em.
- Anh Quân làm đây à?
- Ừ nửa tháng rồi em.
- Trong anh ngon giai ra nhể.
- Uầy gái chê đấy em.
- Có anh chê gái thì có, thôi cho em.....