"Mạn Đà La" nở rộ, trên cánh hoa che kín những hoa văn cổ xưa nhúc nhích, tựa như cả thiên địa chìm vào ảm đạm, một cỗ lực lượng thần bí lặng yên phát ra.
Các cường giả lúc này đều cảm nhận được một loại nguy hiểm nồng đậm, ánh mắt chấn động nhìn về phía đóa hoa thần bí đẹp đẽ sau lưng Mục Trần.
- Tiểu tử này, sao lắm thủ đoạn thế?!
Từ Bá sắc mặt xanh mét nhìn cảnh tượng này, ánh mắt trở nên vô cùng ngưng trọng. Hắn nhìn ra được, Thần Thuật Mục Trần thi triển còn kinh khủng hơn cả "Cửu Long Cửu Tượng Thuật" trước đó!
Mà "Cửu Long Cửu Tượng Thuật" đã là chuẩn Đại viên mãn cấp bậc, chẳng phải nói, gia hỏa này còn nắm giữ Thần Thuật chính thức Đại viên mãn cấp bậc?!
Sự thật này khiến Từ Bá không khỏi giật mình. Hắn biết rõ Thần Thuật Đại viên mãn cấp bậc trân quý và hiếm có đến mức nào, dù là trong Thần Các cũng thuộc hàng cao cấp nhất, với thân phận của hắn cũng khó mà có được.
Quan trọng hơn, Thần Thuật Đại viên mãn cấp bậc không phải cứ đạt được là tu luyện thành công, nó đòi hỏi yêu cầu nghiêm khắc với người tu luyện. Muốn thành công, thực không dễ dàng.
Vậy mà Mục Trần lại sở hữu Thần Thuật Đại viên mãn cấp bậc, hơn nữa còn tu luyện thành công, trong lòng Từ Bá không khỏi dâng lên một tia ghen ghét.
Đám đông ánh mắt cũng rung động vì đóa hoa thần bí sau lưng Mục Trần.
Mục Trần lè lưỡi liếm vết máu ở khóe miệng, sâu trong đôi mắt không một chút tình cảm nhìn về phía Phương Nghị sắc mặt đang kịch biến.
Không chút do dự, Mục Trần lập tức kết ấn, Hoa Mạn Đà La chính thức nở rộ, tâm đóa hoa như hắc động nhắm thẳng về phía Phương Nghị.
*Bá!*
Phương Nghị sắc mặt xanh mét, thân hình hóa thành tàn ảnh bắn ngược trở ra. Hắn cảm nhận được công kích của Mục Trần cường đại, tốt nhất nên tránh mũi nhọn.
Công kích thần bí này Phương Nghị đã thấy ở Long Phượng Thiên, tuyệt sát chiêu của U Minh Hoàng Tử đã bị Mục Trần dùng nó cản lại. Uy lực của nó như thế nào, Phương Nghị vô cùng rõ ràng.
Hơn nữa, Mục Trần bây giờ mạnh hơn ngày đó ở Long Phượng Thiên, công kích hẳn cũng cường hãn hơn gấp mấy lần.
*Ông ông!*
Mục Trần hờ hững nhìn Phương Nghị đang lùi lại, hai mắt chậm rãi nhắm lại, âm thanh lạnh như băng mang theo sát ý lành lạnh tràn ngập không gian vang lên:
- Mạn Đà La Diệt Thiên Quang!
Ngón tay thon dài duỗi ra, nhẹ nhàng đè xuống hư không. Khoảnh khắc ngón tay đè xuống, không gian dưới ngón tay nứt ra những vết rạn mắt thường có thể thấy được, vang lên những tiếng "ken két".
*Phanh!*
Mạn Đà La Hoa cũng nở rộ hoàn toàn. Ngay sau đó, hoa tâm chấn động mạnh, một chùm tia sáng ám tử sắc đột nhiên bắn ra.
Chùm tia sáng ám tử sắc xẹt qua chân trời, cả thiên địa như tối sầm lại, tựa như tất cả ánh sáng bị tia sáng ám tử sắc thôn phệ, hấp thu, vô cùng quỷ dị.
Tia sáng màu tím tốc độ quá nhanh, không gian nó đi qua đều bị nghiền nát. Khoảng cách không gian phảng phất như không tồn tại.
Chỉ trong chớp mắt, nó đã xuất hiện trước mặt Phương Nghị, mang theo chấn động hủy diệt.
Sắc mặt Phương Nghị ngưng trọng. Hắn hít sâu một hơi, ấn pháp đột nhiên biến đổi, linh lực ngập trời quét ra, biến thành một tinh đồ khổng lồ ngàn trượng trước mặt.
- Chu Thiên Tinh Đồ!
Tinh đồ lan tràn, huyền ảo, kì bí, tràn ngập linh lực cường đại.
*Oanh!*
Chùm tia sáng ám tử sắc không chút do dự trùng kích đến, dưới vô số ánh mắt rung động, hung hăng va chạm vào tinh đồ.
*Rặc rặc!*
Chỉ vừa tiếp xúc, tinh đồ đã nứt ra từng vết rạn. Vết rạn lan rộng với tốc độ kinh người, chỉ trong vài nhịp thở đã tràn ngập khắp tinh đồ.
*Bành!*
Vết rạn tràn ngập, tinh đồ vỡ tan, hóa thành đầy trời quang điểm sáng chói.
*HƯU...U...U!*
Chùm tia sáng hủy diệt vẫn không giảm thế, xuyên qua đầy trời quang điểm, hung hăng đâm trúng đạo nhân ảnh ẩn nấp bên trong, khiến phiến thiên không như sụp đổ.
Vô số cường giả sắc mặt kịch biến. Bị công kích khủng bố như vậy đánh trúng, dù Phương Nghị có thực lực Ngũ phẩm Chí Tôn đỉnh phong, chỉ sợ cũng bị thương nặng.
- Thật lợi hại.
Trong sơn cốc, Ngô Thiên rung động nhìn cảnh tượng này. Hắn nhìn về phía Mục Trần đang lăng không mà đứng, tóc đen dài phất phơ trong gió. Dù đã chứng kiến thực lực Mục Trần cường hãn trong Phong Vương Tế, hắn vẫn không thể tin được Mục Trần có thể bức Phương Nghị đến mức này.
Một năm trước, Mục Trần mới đến Đại La Thiên Vực, chỉ là một mao đầu tiểu tử Chí Tôn cảnh còn chưa vững chắc. Bây giờ, dù đối mặt với bá chủ thế hệ trẻ tuổi trong Bắc Giới, hắn vẫn chiến đấu không hề sợ hãi.
Tiến bộ như vậy, khiến kẻ kiêu ngạo như Ngô Thiên cũng phải im bặt.
Ánh mắt khắp thiên địa đều hội tụ vào quang điểm sáng chói tràn ngập bầu trời.
Cửu U, Từ Bá, Huyết Ưng Vương im lặng, nhưng ánh mắt sắc bén vẫn ngưng tụ vào linh lực chấn động trên hư không.
Mục Trần lăng không, lau vết máu ở khóe miệng, đôi mắt sâu thẳm như hắc động nhìn về phía quang điểm tràn ngập không gian. Nơi đó không một chút động tĩnh, dường như bóng người đã tan thành mây khói?
- Phương Nghị trực tiếp bị đánh chết sao?
Mục Trần hơi híp mắt, nhưng ngay sau đó đồng tử đột nhiên co rút.
*Bành!*
Ngay lúc đồng tử Mục Trần co rút, quang điểm đầy trời đột nhiên nổ tung. Ánh sáng nhộn nhạo, một đạo thân ảnh khổng lồ bắn ra, xuất hiện trước mặt Mục Trần, cự chưởng như núi cao ập xuống.
Công kích đột ngột khiến Mục Trần trở tay không kịp, dù đã tiến nhập tiểu Tâm Ma trạng thái. Nhưng lúc chưởng phong rơi xuống, kim quang trên thân thể Mục Trần lập lòe, Long Phượng Kim Giáp hào quang lập lòe.
*Keng!*
Cự chưởng ầm ầm rơi xuống, không gian chấn động, cuối cùng vỗ vào thân thể Mục Trần. Thanh âm kim loại vang vọng, thân thể Mục Trần rơi xuống, đập nát một ngọn núi thành phế tích, đại địa xuất hiện những vết rạn lớn.
Biến cố khiến mọi người kinh hãi. Đến khi Mục Trần bị đánh xuống đại địa, họ mới hoàn hồn, ngẩng đầu lên, thấy trên không trung một đạo cự ảnh đạp không đứng vững, tản ra uy áp kinh người.
Cự ảnh ước chừng ngàn trượng, thân thể như khắc vô số ngôi sao, Tinh Quang liên kết, tạo thành những tinh đồ kỳ bí.
Nhưng cánh tay trái của cự ảnh đã bị phá nát, biến thành Cự Nhân cụt một tay!
- Đó là?!
Mọi người kinh ngạc nhìn Cự Nhân cụt một tay. Tiếng kinh hô vang lên:
- Viễn Cổ Tinh Thần Pháp Thân?!
- Trong chín mươi chín loại Chí Tôn Pháp Thân, bài danh thứ sáu mươi lăm?!
- Đúng vậy, nghe nói Viễn Cổ Tinh Thần Pháp Thân là Chí Tôn Pháp Thân cực hạn trong Thần Các. Không ngờ Phương Nghị tu luyện thành công, nhưng ít người có thể sử dụng pháp thân này.
- Bài danh sáu mươi lăm, lợi hại như vậy! Nghe nói khi tu luyện đến cực hạn, Viễn Cổ Tinh Thần Pháp Thân có thể hóa thành Tinh Không, Tinh Quang bao phủ, không thể phá hủy.
- Khó trách có thể ngăn được công kích của Mục Trần, hóa ra đã dùng át chủ bài.
Tiếng kinh hô vang lên. Trên đỉnh đầu cự ảnh, Phương Nghị thoáng hiện, sắc mặt hơi trắng bệch. Công kích của Mục Trần đã gây ra thương thế cho hắn.
Thậm chí, dù triệu hoán Chí Tôn Pháp Thân, hắn vẫn phải trả giá đắt, hủy diệt một cánh tay, khiến uy lực Tinh Thần Pháp Thân yếu đi.
Ánh mắt Phương Nghị âm trầm nhìn xuống. Linh lực trong cơ thể tiêu hao rất lớn. Hắn chưa từng khinh thường Mục Trần, nhưng trận chiến này đã khiến hắn đến mức này, vượt quá dự liệu.
- Có thể bức ta đến bước này, ngươi là người thứ ba trong Long Phượng Lục, cũng coi như có tư cách.
Phương Nghị ngữ khí băng hàn, sát ý tăng vọt. Hắn biết, nếu không giải quyết Mục Trần, danh tiếng của hắn sẽ càng tăng vọt.
Phương Nghị sẽ trở thành hòn đá kê chân.
Hắn không thể chịu đựng điều này.
Hai tay Phương Nghị đột nhiên kết ấn. Tinh đồ phức tạp trên thân thể Tinh Thần Pháp Thân bộc phát Tinh Quang, ngưng tụ lại trên cự chưởng, biến thành một thanh tinh thần cự thương cực lớn.
- Tinh Hà Cổ Thần Thương!
- Một chiêu chấm dứt ngươi!
Phương Nghị gầm nhẹ, đạp chân, cả người hòa vào Tinh Thần Pháp Thân, hóa thành tinh quang gào thét lao xuống, tinh thần cự thương mang theo linh lực bàng bạc oanh kích vào tòa đại địa sụp đổ.
Vô số cường giả thần sắc ngưng trọng. Phương Nghị đã dốc toàn lực, muốn chém giết Mục Trần!
Cuộc chiến giữa hắc mã và bá chủ đã đến hồi kết!
Đề xuất Voz: [Hồi Ký] Chiều Hoàng Hôn Năm Ấy