Ngày hôm sau, hưu mộc.
Hứa Thất An và mấy người nữa đều dậy hơi muộn. Sau khi vươn vai giãn gân cốt, họ dùng điểm tâm ngay trong phòng mình rồi mới lục tục kéo nhau ra sảnh ngoài.
Khương Luật Trung đêm qua đã qua đêm cùng một vị hoa khôi nảy nở, sáng nay nhìn Hứa Thất An mà thân thiết hệt như con trai ruột. Phải biết rằng, khi đến Giáo Phường ty nghe hát chay, các hoa khôi thường chẳng thèm để mắt đến đám vũ phu. Hơn nữa, Khương Luật Trung lại là Kim la của nha môn Đả Canh Nhân, sao có thể đi “nghe hát chay” cùng đám thương nhân, tôi tớ được. Mặt khác, Giáo Phường ty là địa bàn của Lễ bộ, mà Đả Canh Nhân và quan văn xưa nay không ưa gì nhau, cũng chẳng tiện cưỡng ép hoa khôi qua đêm. Vì vậy, đám quan viên cấp càng cao của Đả Canh Nhân lại càng không thích đến Giáo Phường ty, bọn họ toàn lêu lổng ở các thanh lâu khác.
"Khó trách bên ngoài đều gọi ngươi là Hoa Khôi Sát Thủ." Khương Luật Trung vỗ vai Hứa Thất An, mặt mày hớn hở cười nói.
Hoa Khôi Sát Thủ? Ta có cái biệt danh kỳ quái này từ bao giờ? Hứa Thất An ngơ ngác hỏi: "Cái gì?"
"Điển cố Cửu Nữ Tranh Nam đã truyền khắp kinh thành rồi đấy." Khương Luật Trung nói.
Danh tiếng của lão tử bị hủy hoại rồi... Thôi thì, Hoa Khôi Sát Thủ cũng được, dù sao cũng hay hơn cái danh "Hứa chơi chùa" nhiều... Hứa Thất An nhớ lại, đó chính là cái đêm mà chín vị hoa khôi đến bái phỏng hắn sau vụ bắt giữ hồ yêu.
Lúc này, Lý Ngọc Xuân bước ra, tinh thần sảng khoái, tràn đầy sinh lực.
"Đầu lĩnh, tối qua ngủ ngon không?" Tống Đình Phong đón lời.
Lý Ngọc Xuân khẽ gật đầu: "Cũng không tệ, chỉ là hơi ồn ào."
Hứa Thất An thầm mỉa mai trong lòng, ta còn tưởng ngươi sẽ nói: Chẳng qua là tiết tấu trên giường không được hòa hợp cho lắm.
***
Khi Phù Hương tỉnh giấc, gã đàn ông chẳng biết thương hoa tiếc ngọc đó đã rời đi từ lâu. Nàng ôm chăn ngồi dậy, lười biếng ngáp dài, sau đó để nha hoàn hầu hạ tắm gội.
"Minh Nghiên nương tử vừa cho người sang nhắn, mời nương tử trưa nay đến Thanh Trì viện uống rượu." Nha hoàn thưa.
Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo... Phù Hương thầm nghĩ, đoạn thản nhiên đáp: "Biết rồi."
Sau khi lau khô tấm thân trắng nõn mềm mại, nàng thay một chiếc váy dài màu trắng nhạt, khoác thêm áo choàng lông chồn rồi ngồi trong phòng ngủ ấm áp đọc sách, kiên nhẫn đợi đến trưa.
Thanh Trì viện, hoa khôi Minh Nghiên đã bày yến tiệc trong sảnh, mời khoảng sáu bảy vị hoa khôi, Phù Hương cũng có mặt trong số đó. Kẻ gầy người béo, mỗi người một vẻ. Diện mạo xinh đẹp chưa chắc đã thành hoa khôi, nhưng vừa xinh đẹp lại có tài hoa thì chắc chắn sẽ thành hoa khôi.
"Nghe nói Hứa công tử đã làm một bài thơ ngay tại hoàng thành để lên án Tôn Thượng thư của Hình bộ, các tỷ muội có nghe qua chuyện này chưa?" Phù Hương nhấp chút rượu, lôi chuyện thú vị nghe được ở yến tiệc hôm qua ra để buôn chuyện.
"Hứa công tử lại làm thơ nữa ư?" Mấy vị hoa khôi lập tức tỏ ra hứng thú.
Tiểu Nhã hoa khôi, người có mặt trên ghế dự tiệc đêm qua, liền tiếp lời, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ, tủm tỉm cười như kẻ si tình: "Hứa công tử chẳng những tài hoa xuất chúng mà còn có lá gan lớn bằng trời, mới ở hoàng thành đã dám khiêu chiến trực diện với Hình bộ Thượng thư, làm ngài ấy mất hết mặt mũi."
"Đâu chỉ là mất mặt mũi, bài thơ này vừa ra, thanh danh của Tôn Thượng thư e là sẽ..."
Chủ đề này chỉ nên nói đến đây, đám người làm trong chốn ăn chơi của triều đình mà bàn tán về đại thần, tội có thể nhẹ mà cũng có thể nặng. Hơn nữa, ở đây toàn là tình chị em giả lả, không thể thật lòng với nhau được.
Thế là chủ đề lại chuyển sang Hứa Thất An. Đa số các hoa khôi nương tử có mặt ở đây đều ngưỡng mộ tài thơ của hắn, còn về thân thể hắn ra sao thì ngoài Phù Hương ra, chẳng ai biết.
"Phù Hương tỷ tỷ, Hứa công tử đó... buổi tối biểu hiện thế nào?" Các hoa khôi khúc khích cười.
Phù Hương nhíu mày. Bắt nàng phải nói ra những lời như "gã đàn ông thối tha đó quả thực là một con trâu" là điều không thể. Nếu nói thật, đám chị em yêu kiều này có thể truyền đi ngay trong đêm, đến lúc đó người ta sẽ cười nàng thô tục, làm tổn hại thanh danh.
Nàng trầm tư một lát, rồi khẽ mỉm cười, dùng đũa gắp một miếng rau trong đĩa, lại gắp thêm bảy cái gai từ đĩa cá dấm đặt lên trên miếng rau.
Làm xong tất cả, Phù Hương nở một nụ cười rạng rỡ.
***
*Ngày 29 tháng 12, lâu rồi không viết nhật ký. Những cuốn nhật ký trước đây ta đã đốt hết rồi, ai bảo Hứa mỗ ta không phải người đứng đắn chứ. Ừm, hôm nay Nguyên Cảnh [...] ta đã tôn xưng là bệ hạ, không thể để lại bằng chứng đại bất kính được, mặc dù ta viết xong vài ngày là đốt ngay.*
*Bệ hạ đã miễn tội chết cho ta, nghe nói Lễ bộ Thượng thư đã sợ tội tự sát trong địa lao của Hình bộ... Ha, đó là một kết cục mà ai cũng mong muốn. Nhưng Vương thủ phụ cũng coi là nhân hậu, đã tranh thủ cho hắn một kết cục cả nhà bị lưu đày, không đến mức tru di tam tộc hay tịch thu gia sản. Ta hỏi Ngụy Uyên tại sao không bỏ đá xuống giếng, Ngụy Uyên nói kẻ quân tử không làm việc tuyệt tự tuyệt tôn.*
*Ngươi thì cũng có phải quân tử quái đâu, nhưng Ngụy Uyên đúng là người không tệ.*
*Ngày 30 tháng 12, hôm nay đến thư viện thăm Nhị lang. Nhị lang nói với ta một tràng dài, ta tóm tắt lại nội dung chính như sau: Mấy tên tiên sinh khốn kiếp này, hôm nay khảo sách luận, ngày mai khảo thi từ, ngày kia khảo tứ thư, không phải ngươi khảo thì cũng là hắn khảo, khảo cái con mẹ gì không biết?*
*Xem ra áp lực học hành đúng là rất lớn, ngay cả Nhị lang cũng có chút không chịu nổi. Cảm giác hắn đang ở trong trạng thái giống ta hồi cuối học kỳ lớp 12... Ký ức không muốn quay về, đó là bóng ma trong đời ta. Ngày nào cũng khảo, khảo cái con mẹ gì không biết.*
*Ngày 31 tháng 12, cảm giác Phù Hương đối với ta ngày càng dịu dàng săn sóc, đây chính là cái gọi là lửa gần rơm lâu ngày cũng bén ư? Không được không được, ta phải lạnh nhạt với nàng mấy hôm, ngày mai đổi hoa khôi khác.*
*Ngày 1 tháng 1, Minh Nghiên cô nương thật tuyệt vời, cơ thể của người luyện múa quả nhiên có độ dẻo dai rất tốt. Đủ mọi tư thế, chỉ có ngươi không nghĩ ra chứ không có nàng làm không được. Có chút không dứt ra được. Nàng cũng rất hài lòng với kỹ năng của ta, bởi vì nàng nói: "Hầu hạ Hứa đại nhân xong, nô gia mới biết thì ra lúc nằm, đầu gối có thể chạm tới vai."*
*Ngày 2 tháng 1, hôm nay ta bắt đầu viết tiểu thuyết, vì đã hứa với Linh Nguyệt sẽ viết thoại bản thú vị cho nàng xem. Ta đặt tên cho cuốn tiểu thuyết đầu tay của mình là « Duyên Phận Bầu Trời », ta nhớ mở đầu là: Thành tích cấp hai của cậu nhóc không được lý tưởng cho lắm [...], ngày xưa có một cặp thanh mai trúc mã tóc bạc sớm...*
*Ngày 3 tháng 1, hôm nay chèo thuyền cùng Phiếu Phiếu. Vị công chúa này hơi yếu đuối, điêu ngoa và tùy hứng, nhưng rất dễ lừa, không có tâm cơ gì, đối với ta vô cùng tin tưởng. Ta đã lừa được của nàng một bức danh họa trị giá hai mươi lượng vàng. Quay đầu đem tặng cho Ngụy cha.*
*Ngày 4 tháng 1, hôm nay tán gẫu với Hoài Khánh công chúa, nói một chút về ảnh hưởng của vụ án Tang Bạc đến tình hình triều chính. Sau đó nàng mời ta tỉ thí. Nàng quả nhiên là Luyện Tinh cảnh đỉnh phong... Ta hình như đã phát hiện ra điều gì đó. Mọi người đều biết, Luyện Tinh cảnh không thể phá thân, điểm này nam nữ đều như nhau.*
*Ừm, điều ta muốn nói không phải là Hoài Khánh công chúa vẫn còn là xử nữ, công chúa chưa xuất giá đương nhiên vẫn là xử nữ. Ý của ta là, với thiên tư của nàng, không thể nào bị kẹt ở Luyện Tinh cảnh được. Có lẽ nàng cố ý làm vậy để không phải xuất giá. Ta đã nhìn ra dã tâm của vị công chúa này. Nếu nàng sinh ra ở thời đại của ta, chắc chắn sẽ là một nữ tổng tài bá đạo.*
*Ngày 5 tháng 1, nghe tin hôm qua ta đi tìm Trưởng công chúa, Phiếu Phiếu công chúa liền nổi giận như thể bị bạn trai cắm sừng, chỉ vào mặt ta mắng là cẩu nô tài, vong ân phụ nghĩa, rõ ràng hôm trước còn thưởng cho ta một bức danh họa. Ta nói Trưởng công chúa thưởng cho ta hai trăm lượng bạc trắng. Nàng nghe xong, vậy mà lại tăng giá... Mẹ nó, đúng là cơ trí. Ta cũng không chiếm tiện nghi của nàng, làm cho nàng một quả cầu. Trong cung không có thứ đồ chơi này, Phiếu Phiếu chơi vui ra mặt, kéo ta chơi cùng nàng đến tận hoàng hôn. Thật là một ngày trống rỗng.*
*Ngày 6 tháng 1, dẫn Hứa Linh Âm và Chử Thải Vi đến Quế Nguyệt lâu ăn cơm. Hai cái miệng ăn đáng sợ, vậy mà ngốn của ta hết năm lượng bạc. Ta cảm thấy mình sắp thiếu máu đến nơi rồi. Qua thời gian tiếp xúc vừa rồi, ta phát hiện một chuyện không ổn lắm. Chử Thải Vi năm nay mười tám tuổi, nhưng dường như tình khiếu chưa mở, phương diện tình cảm rất trì độn. Ta tán tỉnh nàng, nàng sẽ đỏ mặt, nhưng quay đầu là quên ngay.*
*Hoặc là ta không đủ đẹp trai, hoặc là nàng chưa khai khiếu. Ta nghĩ là vế sau, dù sao người đẹp trai hơn ta, ta chưa từng thấy. Nam Cung Thiến Nhu và Nhị lang là đẹp, chứ không phải đẹp trai.*
*Vẫn phải tiếp tục cố gắng thôi. Kinh nghiệm trước đây cho ta biết, nếu ta sớm dụ được Chử Thải Vi lên giường, thì đã chẳng có nhiều chuyện phiền phức như vậy. Dù sao ở thời này, có thể đỡ ngươi một tay là bằng hữu, có thể đỡ ngươi mấy tay là bạn gái.*
*Dĩ nhiên, dụ dỗ công chúa cũng tương tự, chỉ là di chứng quá nhiều. Hoài Khánh công chúa đẳng cấp quá cao, độ khó hơi lớn. Phiếu Phiếu thì ngược lại có thể thử xem. Kết cục chắc là bị chém đầu cả nhà nhỉ?*
*Dù sao với phong cách của thời đại này, việc ta làm không gọi là gạo nấu thành cơm, mà gọi là tội lừa gạt công chúa. Thật không có nhân quyền.*
*Ngày 7 tháng 1, đại sư đầu trọc Hằng Viễn đến tìm ta vay tiền... Thật muốn rút lại câu "có khó khăn cứ việc tìm ta". Hắn sẽ trả tiền ư? Vớ vẩn, ngươi một gã hòa thượng thối ở trong chùa thì lấy đâu ra tiền mà trả ta. Ai... Thôi thôi, coi như làm từ thiện. Đúng rồi, trong khoảng thời gian này, tình hình triều chính ngày càng quỷ quyệt khó lường, phe phái tranh đấu kịch liệt. Đây có lẽ là điều mà Nguyên Cảnh [...], là bệ hạ vui mừng muốn thấy.*
*Ngày 8 tháng 1, Hứa Thất An ơi Hứa Thất An, ngươi sắp đạt tới Luyện Khí cảnh đỉnh phong rồi, tư chất tốt như vậy, đừng có chìm đắm trong nữ sắc nữa, mau tranh thủ thời gian tu luyện đi. Lập lời thề làm chứng, từ hôm nay, không đi cùng hai vị công chúa, không đi cùng Chử Thải Vi, không đi cùng Hứa Linh Nguyệt, không đến Giáo Phường ty ngủ với bất kỳ hoa khôi nào. Nếu làm trái lời thề này, tự cắt của quý!*
*Ngày 9 tháng 1: Đến câu lan nghe hát.*
***
Sáng hôm đó, Hứa Thất An được Kim la Dương Nghiễn triệu đến Thần Thương đường. Dương Nghiễn, với khuôn mặt lạnh lùng cứng rắn như tạc tượng, đi thẳng vào vấn đề:
"Nghĩa phụ có ý đề bạt ngươi lên làm Ngân la."
Ngụy công muốn đề bạt ta làm Ngân la ư? Hứa Thất An sững sờ, rồi một niềm vui sướng khi được thăng chức tăng lương, bước lên đỉnh cao cuộc đời và cưới được bạch phú mỹ dâng trào trong lòng.
Thứ nhất, lương tháng của Ngân la là mười lượng bạc, đó là chưa kể các khoản thu nhập ẩn khác. Tương lai dù có mua nhà trong nội thành, Hứa Thất An vẫn có thể cùng Nhị thúc gánh vác chi tiêu trong nhà.
Thứ hai, quyền lực của Ngân la rất lớn, không chỉ có các Đồng la trực thuộc để sai phái, mà địa vị cũng vững chắc hơn, bởi vì ngay cả Kim la cũng không có quyền tùy ý cách chức một Ngân la.
Cuối cùng, Ngân la chịu trách nhiệm tuần đêm trong hoàng thành. Điều này có nghĩa là sau này Hứa Thất An có thể tự do ra vào hoàng thành, việc gặp gỡ Hoài Khánh và Lâm An cũng thuận tiện hơn nhiều. Điều này rất có lợi cho việc hắn bồi dưỡng tình cảm với các công chúa, để ôm lấy cặp đùi ngọc của họ.
"Phải đợi qua đợt khảo khóa," Dương Nghiễn nói. "Đả Canh Nhân cũng có khảo khóa, do chính nghĩa phụ khảo sát. Toàn bộ Đả Canh Nhân từ trên xuống dưới đều nằm trong diện khảo khóa. Ta báo cho ngươi biết trước một tiếng."
Ý nghĩ đầu tiên của Hứa Thất An là: Mua nhà.
Tan tầm về nhà, ăn tối xong, Hứa Thất An đặt bát đũa xuống, hắng giọng một tiếng: "Ta có chuyện muốn tuyên bố."
Cả nhà đều nhìn sang, chỉ có Hứa Linh Âm vẫn đang chìm đắm trong thế giới của mình, gặm một chiếc đùi gà.
"Qua đợt khảo khóa này, ta sẽ là Ngân la. Dĩ nhiên, đây không phải trọng điểm. Trọng điểm là, ta dự định sẽ mua một căn nhà trong nội thành."
Thẩm thẩm và Hứa Linh Nguyệt, đôi mẹ con xinh đẹp này, đôi mắt sáng rực lên, vẻ phấn khích vượt xa Nhị thúc và cô bé ngây thơ Hứa Linh Âm. Dù sao sau khi chuyển vào nội thành, an ninh sẽ tốt hơn, chuyện cướp bóc dân nữ giữa ban ngày ban mặt cũng rất ít khi xảy ra, không phải vì tố chất của đám nha dịch được nâng cao, mà là vì bọn chúng ít nhiều cũng có chút e dè. Hơn nữa, các cửa hàng trong nội thành thì ngoại thành không thể sánh bằng, mua sắm, ăn uống đều lên một tầm cao mới.
Đêm đó, Hứa Thất An nằm trên giường, suy nghĩ miên man.
"Ta có thể thăng chức tăng lương, ngoài công lao trong vụ án Tang Bạc và vụ án Bình Dương quận chúa ra, còn là vì biết nịnh hót. Bức danh họa mà Phiếu Phiếu tặng, Ngụy Uyên thực sự rất thích. Ông ấy thấy ta biết điều như vậy, chắc chắn sẽ bồi dưỡng ta."
"Cho nên nói, dù năng lực có xuất chúng, có lãnh đạo nâng đỡ, cũng vẫn phải tự mình biết cách làm người. Ngày mai phải đi tìm người môi giới liệt kê một danh sách nhà cần bán, rồi đi xem từng căn một. Ta bây giờ vẫn còn hơn bảy nghìn bốn trăm lạng bạc tiết kiệm, mua một căn tam tiến viện cũng không khó lắm."
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn chìm vào giấc ngủ say.
***
PS: Chương này là của ngày hôm qua. Xấu hổ quá, hôm qua đang gõ chữ thì ngủ gục trên bàn, ngủ một mạch đến ba giờ rưỡi sáng rồi leo lên giường ngủ luôn. Chương này là hôm nay tranh thủ gõ lúc đi tàu điện ngầm và gõ trộm trong văn phòng mới xong.
Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Cẩu Đạo Bên Trong Người [Dịch]
Trần Sơn
Trả lời1 tháng trước
link bài trên baidu nè https://baike.baidu.com/item/%E5%A4%A7%E5%A5%89%E6%89%93%E6%9B%B4%E4%BA%BA%E4%B9%8B%E8%AF%B8%E5%A4%A9%E4%B8%87%E7%95%8C/59808367
Trần Sơn
Trả lời1 tháng trước
ad ơi, hình như còn phần Thiên Ngoại Chư Thiên mười mấy chap nữa nha,
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ủa có đâu ta. Bạn gửi link mình dịch cho.
Trần Sơn
1 tháng trước
https://wap.faloo.com/booklist_1413227.html ad xem thử phải này không, mình nhớ có bản điện tử nên ko leak dc nhưng thấy trên này
Huy Thắng Đào
Trả lời1 tháng trước
Admin ơi còn 2 phiên ngoại 6 với 7 ông đăng nốt được không ông
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
bạn tìm được không gửi link mình dịch cho. Nọ tìm mãi mới được phiên 4 5.
Triều Đặng bửu
1 tháng trước
Xin link với b
Do Quang Vu
1 tuần trước
Cho mình xin link với
Kêr Văn Thân
Trả lời1 tháng trước
Chap 95 thiếu nửa chap rồi ad ơi
Kêr Văn Thân
Trả lời1 tháng trước
Chap 37 lỗi thiếu nửa chap rồi ad ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ok
Hidemeto Nue
Trả lời3 tháng trước
Phiên ngoại còn không ad ơi
Khoa Trần Anh
Trả lời8 tháng trước
Ngoài 3 phiên ngoại ra còn nữa ko ad ?
Lê Anh Mai
4 tháng trước
Đây phiên ngoại 5 rồi mà bạn =))