Logo
Trang chủ

Chương 65: Tuyệt thế thiên tài?!

Đọc to

Lý Ngọc Xuân ngồi trên ghế cạnh thùng tắm với dáng vẻ ung dung, gật đầu nói:“Những kiến thức này, lúc rảnh rỗi ngươi có thể tự mình đến Tàng Thư Các xem. Nhưng thôi, dù sao ta cũng phải ở đây trông chừng ngươi, tiện thể nói cho ngươi biết một chút. Trong nhận thức của ngươi, có phải Nhất phẩm là cảnh giới cực hạn của các hệ thống tu luyện không?”

Hứa Thất An gật đầu.

“Phẩm cấp của các hệ thống tu hành lớn vốn rất mơ hồ, không có tiêu chuẩn rõ ràng. Mãi cho đến lúc Thánh Nhân về già mới đem các hệ thống tu hành trong thiên hạ chia thành Cửu phẩm, rồi dùng cho đến tận ngày nay. Nhưng mà, Thánh Nhân lại không xếp chính mình vào trong hệ thống phẩm cấp đó.”

“Tại sao lại vậy?” Hứa Thất An hỏi.

“Ngươi cứ nghe ta nói hết đã,” Lý Ngọc Xuân nói tiếp, “Ngoại trừ Thánh Nhân, còn có bốn vị khác cũng ở ngoài phẩm cấp, lần lượt là Cổ Thần, Vu Thần, Đạo Tôn và Phật Đà. Bọn họ được xem là vạn kiếp bất diệt, vĩnh sinh bất tử.”

Lần này Hứa Thất An đã hiểu ra: “Thần Phật không nằm trong phẩm cấp... Khoan đã, trên đời này thật sự có thần tiên sao?!”

Lý Ngọc Xuân lắc đầu: “Không rõ.”

Hứa Thất An suy nghĩ một chút rồi đưa ra phỏng đoán: “Ta nghe nói Thánh Nhân chỉ sống đến tám mươi hai tuổi, theo cách nói của đầu lĩnh, ngài ấy phải trường sinh bất tử mới đúng. Cho nên, trong đó có phần phóng đại.”

Vấn đề này Lý Ngọc Xuân không thể trả lời, bởi vì không có đáp án. Từ xưa đến nay, truyền thuyết về tiên nhân vẫn luôn lưu truyền, trường sinh bất tử lại càng là tâm nguyện suốt đời của mỗi vị quân vương. Nhưng có ai dám nói mình đã từng thấy tiên nhân?

“Các hệ thống khác đều có những tồn tại siêu việt phẩm cấp, nhưng Võ phu thì không. Nhất phẩm Võ phu chính là đệ nhất đương thời.” Lý Ngọc Xuân đưa câu chuyện quay lại chủ đề.

*Cho nên ai cũng cảm thấy Võ phu là hệ thống thô kệch...* Hứa Thất An bỗng nhiên chú ý tới một vấn đề: “Không đúng, Thuật sĩ của Ty Thiên Giám cũng không có.”

Lý Ngọc Xuân gật đầu: “Nhưng không thể phủ nhận, Thuật sĩ là hệ thống có cống hiến lớn nhất.”

Kiến thức này Hứa Thất An biết, Cửu phẩm của Thuật sĩ là Y giả, diệu thủ hồi xuân, cứu giúp người bị thương. Thất phẩm là Phong Thủy sư, xem phong thủy địa thế, chọn mộ địa cho bá tánh cùng vương công quý tộc, bố trí gia trạch, cống hiến vô cùng trác tuyệt. Lục phẩm Luyện Kim Thuật sư thì thúc đẩy xã hội phát triển vượt bậc, thỏa mãn nhu cầu vật chất của lê dân bá tánh, cống hiến to lớn cho nền công nghiệp và thủ công nghiệp của thời đại này. Tống Khanh là một nhân tài kiệt xuất trong số đó, hắn đã dốc hết tâm huyết cho sự nghiệp “nhân thú”.

Hứa Thất An cảm thấy mình đã xuyên không quá sớm, nếu muộn hơn vài chục năm, nói không chừng đã có thể viết một cuốn «Dị giới phong tục X bình giám chỉ nam».

Ngoài ra, Hứa Thất An còn biết Thuật sĩ của Ty Thiên Giám phụ trách canh tân, chế định hoàng lịch. Đối với nền văn minh nông nghiệp mà nói, hoàng lịch vô cùng quan trọng, liên quan trực tiếp đến thu hoạch ruộng đồng. So với các hệ thống khác, Thuật sĩ quả thực là tấm gương vì dân vì nước, là viên gạch góp phần cho sự tiến bộ của văn minh.

“Đầu lĩnh, ta đột nhiên thấy đau.” Hứa Thất An nhíu mày.

Dược thủy thấm vào từng lỗ chân lông, như vô số cây kim nhỏ đâm vào người, khiến toàn thân hắn nhói đau.

“Đau là đúng rồi, Tẩy Cân Phạt Tủy mà.” Lý Ngọc Xuân nói: “Qua một nén nhang nữa, ngươi sẽ cảm thấy như mình đang bị thiên đao vạn quả, khi đó chính là lúc ta mở Thiên Môn cho ngươi. Ngươi có thể nói chuyện để phân tán sự chú ý.”

Hứa Thất An gật đầu: “Vậy, Hoàng đế bệ hạ của chúng ta hai mươi mấy năm qua dốc lòng tu đạo là vì trường sinh bất tử?”

Thánh thượng đương kim phong một vị đạo cô tuyệt sắc làm quốc sư, dốc lòng cầu đạo hơn hai mươi năm, là chuyện mà cả nước trên dưới đều biết. Thậm chí có văn nhân nghèo túng còn viết chuyện tình song tu giữa Hoàng đế bệ hạ và vị đạo cô tuyệt sắc đó... Kết cục đương nhiên là bị triều đình “chăm sóc đặc biệt”.

“Nhưng mà, Võ phu dù không có tồn tại siêu việt phẩm cấp, nhưng hẳn là có thể kéo dài tuổi thọ chứ? Dốc lòng tu võ là được rồi, sao phải theo đuổi cái gọi là trường sinh hư vô mờ mịt kia.”

Đối với quan điểm của Hứa Thất An, Lý Ngọc Xuân hỏi ngược lại: “Ngươi Luyện Tinh mất bao lâu?”

“Mười bảy năm.” Hứa Thất An đáp. Hắn đã kẹt ở đỉnh phong Luyện Tinh suốt hai năm ròng.

“Hơi chậm. Con em thế gia có tài nguyên sung túc, khoảng mười sáu tuổi đã có thể đạt tới đỉnh phong Luyện Tinh, nếu tính cả vấn đề phát triển cơ thể thì mười lăm tuổi là cực hạn.” Lý Ngọc Xuân nói: “Thế nhưng, cho dù là những con em thế gia đó, cũng chưa chắc đã thuận lợi bước vào Luyện Khí cảnh, bởi vì ngoài nghị lực rèn luyện thân thể mỗi ngày, trước mặt họ còn có ải sắc đẹp. Cuộc sống càng xa hoa, càng dễ sa vào nữ sắc.”

“Mà Luyện Tinh cảnh chỉ là khởi đầu của hệ thống Võ phu, ngươi có thể tưởng tượng, muốn đạt tới cảnh giới cao phẩm để kéo dài tuổi thọ, khó đến mức nào.”

*Ta hiểu, ta hiểu... Con bé Phù Hương kia sớm muộn gì cũng mắng ta một lần không bằng cầm thú! Đêm nay ta sẽ cho nàng biết thế nào là “nhất trụ kình thiên”!* Hứa Thất An vô cùng đồng cảm.

Nguyên chủ là một kẻ si võ, tính cách cũng quật cường, thích săm soi vào những chuyện vụn vặt, chính loại tính cách này mới có thể ngày qua ngày rèn luyện thân thể, đặt xuống nền móng vững chắc cho con đường Võ phu. Mà cho dù như vậy, nguyên chủ mỗi ngày vẫn phải đấu tranh kịch liệt với hai tay của mình, không cho tay trái tay phải có cơ hội thể hiện. Đổi lại là Hứa Thất An, hắn không dám chắc mình có thể kiên trì nhiều năm như vậy, càng không dám chắc có thể giữ vững bản tâm trước sắc đẹp. Dù sao đàn ông lúc suy nghĩ bình thường thì dùng cái đầu bên trên, nhưng có những lúc, cái đầu không có não bên dưới mới là bản thể.

Dần dần, hứng thú nói chuyện của Hứa Thất An ngày càng nhạt đi, dù cho những gì đang nói đều là kiến thức tu hành mà hắn hứng thú. Hắn nhíu mày càng lúc càng chặt, cơn đau đớn sắp vượt qua giới hạn chịu đựng.

“Gần được rồi, tác dụng của thuốc tắm là kích thích cơ thể ngươi, làm cho khí tức đang ngủ say thức tỉnh.” Lý Ngọc Xuân đứng dậy, một tay đặt lên đỉnh đầu Hứa Thất An, trầm giọng nói: “Mở Thiên Môn là việc rất khó. Nếu tư chất tốt, ta chỉ cần vận chuyển khí tức trong cơ thể ngươi ba chu thiên, ngươi liền có thể tự mình tìm ra khí cảm, từ đó trong ngoài giao cảm.”

“Vậy tư chất kém thì sao?” Hứa Thất An lo lắng hỏi.

“Tư chất càng kém, số lần vận chuyển khí tức càng nhiều, mà giới hạn của người thường là chín chu thiên. Nói cách khác, nếu đến chu thiên thứ tám mà ngươi vẫn không thể tự tìm được khí cảm, vậy ngươi không hợp với con đường Võ phu.” Lý Ngọc Xuân nhìn thẳng vào hắn: “Ta rất mong chờ vào tư chất của ngươi.”

Nói xong, hắn nhắm mắt lại, không nói thêm gì nữa.

Ngay sau đó, Hứa Thất An cảm giác một dòng nước ấm từ huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu rót vào, chìm xuống đan điền, rồi du tẩu khắp toàn thân.

Cơ thể dường như lập tức ghi nhớ lộ tuyến vận hành, sau khi đi hết một chu thiên, nó tự khuấy động khí tức, thoát khỏi sự dẫn dắt, một mình bay lên...

Lý Ngọc Xuân mở choàng mắt, mang theo ánh mắt mờ mịt nhìn tiểu lão đệ trong thùng tắm.

Hứa Thất An cũng nhìn lại với ánh mắt mờ mịt, đáp: “Hình như cũng đơn giản thôi...”

Lý Ngọc Xuân: “...”

“Ngươi tự mình vận chuyển mấy chu thiên thử xem, để ta xem tình hình.” Lý Ngọc Xuân chỉ có thể nói vậy.

Ba chu thiên vận chuyển kết thúc, Hứa Thất An mở mắt ra. Hắn không có gương nên không nhìn thấy những biến hóa nhỏ sau khi bước vào Luyện Khí cảnh.

Đầu tiên, hai mắt càng thêm sáng ngời có thần, như ẩn chứa tinh quang. Chỉ riêng sự thay đổi trên ánh mắt cũng đủ để mị lực của hắn tăng lên một bậc.

Tiếp theo, khí chất thay đổi, trở nên dày dặn, nội liễm, vững chãi như núi cao.

Cuối cùng là làn da, được dược thủy ngâm qua, kích thích lỗ chân lông, loại bỏ tạp chất ẩn sâu bên trong. Làn da ửng đỏ lộ ra một vẻ mịn màng.

Cảm nhận được luồng sức mạnh mới sinh đang chạy loạn khắp nơi trong cơ thể, Hứa Thất An duỗi tứ chi, đưa tay, cách không đánh một chưởng vào cửa sổ.

“Rầm” một tiếng, ô cửa sổ vỡ tan.

Khí tức ngoại phóng, đây là thần dị của Luyện Khí cảnh sơ kỳ. Nếu vừa rồi tay cầm đao kiếm, Hứa Thất An đã có thể thôi phát đao khí hoặc kiếm khí. Đương nhiên, uy lực sẽ không lớn lắm, dù sao hắn cũng chỉ vừa mới bước vào Luyện Khí cảnh. Giống như Nhị thúc, loại Luyện Khí cảnh đỉnh phong, có thể một đao chém đứt tường vách, cũng có thể cách không ngự vật.

“Rất tốt!” Lý Ngọc Xuân mặt không biểu tình, khẽ gật đầu: “Ngươi tiếp tục vận chuyển chu thiên, đó là pháp môn tu luyện để cường đại khí tức, đồng thời cũng không được lơ là rèn luyện thể phách.”

Nói xong, hắn rời khỏi mật thất. Khoảnh khắc bước ra khỏi cửa phòng, trong đầu Xuân ca chỉ còn tràn ngập hai chữ “không thể nào”.

Lý Ngọc Xuân quay đầu liếc nhìn ô cửa sổ vỡ nát, khóe miệng giật giật.

*Tuyệt thế thiên tài?! Dễ dàng như vậy đã để ta gặp được sao?*

*Đúng rồi, bài kiểm tra tư chất của hắn đã xong, ta phải đi hỏi Ngụy công xem được xếp hạng mấy. Nếu là Ất, dựa vào thiên tư một chu thiên đã tự tìm được khí cảm, có thể được cộng lên Ất thượng. Cứ như vậy, tài nguyên tương ứng cũng sẽ tăng lên.*

*Nếu là Ất thượng, không chừng có thể thăng lên Giáp đẳng. Giáp đẳng chính là tư chất của Kim La, hắn sẽ trở thành đối tượng được Đả Canh Nhân trọng điểm bồi dưỡng...*

*Ừm, hắn chưa trải qua khảo hạch “chiến lực”, Ất thượng là không thể nào, ta nghĩ nhiều rồi.*

Ra khỏi sân, hắn đi thẳng đến tòa Chính Khí Lâu cao sừng sững trong nha môn Đả Canh Nhân.

Sau khi được lại viên trong lầu thông truyền, Lý Ngọc Xuân đi tới tầng thứ bảy, nhìn thấy cấp trên trực tiếp của mình, và cả cấp trên của cấp trên.

Dương Nghiễn khẽ gật đầu với hắn.

Gã nam tử âm nhu thì chẳng có hứng thú gì, quay đầu nhìn ra xa khung cảnh bên ngoài lầu.

“Ngụy công!” Hắn cúi người chín mươi độ, thái độ khiêm tốn.

“Vừa hay đang nói đến ngươi, nhặt được một nhân tài rồi đấy.” Ngụy Uyên mỉm cười ôn hòa.

*Hả? Nhặt được một nhân tài... Chắc là chỉ Hứa Thất An, Ngụy công lại có thể khen ngợi hắn như vậy sao? Nhưng ta còn chưa nói cho ngài biết chuyện vận chuyển một chu thiên mà...* Lý Ngọc Xuân trong lòng thoáng qua nghi hoặc, vô cùng cung kính nói: “Tiểu nhân muốn biết cấp bậc của Hứa Thất An, tiện thể bẩm báo một chuyện nhỏ với Ngụy công.”

Đề xuất Voz: Những bóng ma trên đường Hoàng Hoa Thám
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Trần Sơn

Trả lời

1 tháng trước

link bài trên baidu nè https://baike.baidu.com/item/%E5%A4%A7%E5%A5%89%E6%89%93%E6%9B%B4%E4%BA%BA%E4%B9%8B%E8%AF%B8%E5%A4%A9%E4%B8%87%E7%95%8C/59808367

Ẩn danh

Trần Sơn

Trả lời

1 tháng trước

ad ơi, hình như còn phần Thiên Ngoại Chư Thiên mười mấy chap nữa nha,

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ủa có đâu ta. Bạn gửi link mình dịch cho.

Ẩn danh

Trần Sơn

1 tháng trước

https://wap.faloo.com/booklist_1413227.html ad xem thử phải này không, mình nhớ có bản điện tử nên ko leak dc nhưng thấy trên này

Ẩn danh

Huy Thắng Đào

Trả lời

1 tháng trước

Admin ơi còn 2 phiên ngoại 6 với 7 ông đăng nốt được không ông

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

bạn tìm được không gửi link mình dịch cho. Nọ tìm mãi mới được phiên 4 5.

Ẩn danh

Triều Đặng bửu

1 tháng trước

Xin link với b

Ẩn danh

Do Quang Vu

5 ngày trước

Cho mình xin link với

Ẩn danh

Kêr Văn Thân

Trả lời

1 tháng trước

Chap 95 thiếu nửa chap rồi ad ơi

Ẩn danh

Kêr Văn Thân

Trả lời

1 tháng trước

Chap 37 lỗi thiếu nửa chap rồi ad ơi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ok

Ẩn danh

Hidemeto Nue

Trả lời

2 tháng trước

Phiên ngoại còn không ad ơi

Ẩn danh

Khoa Trần Anh

Trả lời

7 tháng trước

Ngoài 3 phiên ngoại ra còn nữa ko ad ?

Ẩn danh

Lê Anh Mai

4 tháng trước

Đây phiên ngoại 5 rồi mà bạn =))