Logo
Trang chủ
Chương 43

Chương 43

Đọc to


Bọn em nghe xong chẳng hiểu bùa độc là cái gì nhưng cũng cứ chạy theo. Chạy ngoằn ngoèo qua mấy khúc đường đất thì đến một gian nhà đất ngay sát chân núi. Thằng Việt dừng lại, lấy từ trong túi ra ba lá bùa, quấn một lá vào sợi roi của nó rồi đốt, lại đốt thêm một lá thành tro rồi rắc vào cái bọc của thằng D, đợi em ráp xong cây côn thì nó cũng làm với cây côn y như với sợi roi vậy. Xong nó lấy ra ba bông lúa khô còn ngậm đòng, bảo bọn em cài vào người đừng để rơi ra. Thế rồi nó đạp tung cửa cổng mà bước vào, thấy động, một lão trong nhà chạy ra, chính là một trong mấy lão hôm nọ. Vừa thấy bọn em lăm lăm vũ khí sấn vào thì lão ném ra một nắm muối, thằng Việt vội phất cái vạt áo cánh hạc ra hất đi, ba thằng lại xông vào trong nhà. Vào trong nhà thì một mùi thối khẳm đến nhức óc xộc vào mũi, em với thằng D nhìn quanh tìm công tắc điện mà không có, thế là cứ nheo mắt lại mà nhìn. Trong khoảng tranh sáng tranh tối, bọn em nhìn thấy lão kia đang loay hoay mở một cái hũ sành. Thằng Việt hét lên:

– Không được để cho nó mở cái hũ!

Nói đoạn, nó quăng cây cửu tiết ra quấn lấy lưng lão kia rồi kéo giật lại, lão ngã sóng soài ra đất, lồm cồm bò dậy thì em với thằng D lao ra, thằng D vít tay lão ra sau, em thì dí cây côn ghì xuống lưng lão. Thằng D mặt đỏ phừng phừng, gầm ghè:

– Mày định hại con bé Ngọc Anh hả? Nó có làm gì mày chưa?

Thằng Việt bước tới, giật một nhúm tóc trên đầu lão, gói vào trong một lá bùa vàng, đốt xèo xèo, bảo:

– Từ nay xem mày có dám hại người nữa không? Làm nghề này là để mày tác oai tác quái đấy phỏng?

Rồi nó bước ra sân, lấy trong túi ra một cuộn dây mảnh, bằng vải, bảo bọn em cầm kéo cái sợi đi hết quanh đất nhà này rồi vòng về. Sau đó thì nó đưa cho bọn em mỗi đứa một xấp bùa, bảo cứ cách 1m thì treo một cái lên dây, treo xong, nó đốt một cây hương to bẳng hai ngón tay rồi đi châm vào từng tờ bùa một. Đây là lần đầu tiên em thấy nó đốt lắm bùa như vậy. Đơi đến khi bùa và dây cháy hết thì bọn em kéo nhau về, thằng Việt còn quay lại nói một câu gì đó bằng tiếng Trung, rồi đi thẳng.

Về đến nhà nghỉ thì thấy Ngọc Anh đã chờ sẵn ở dưới rồi, vừa thấy bọn em về là con bé lao ra hỏi han đủ điều. Nghe bọn em kể lại xong, nó cứ cúi đầu, xụ mặt xuống ra điều mình đã làm sai cái gì đó nên bọn em mới phải chịu vậy. Đêm hôm đó cả lũ đều không ngủ được. Sáng hôm sau thi bọn em ăn sáng xong là ở luôn trên phòng, hai thằng gạn hỏi thằng Việt về nguyên nhân chuyện đêm qua, nó mới từ từ trả lời. Hôm đó, qua lời kể thằng Việt và Ngọc Anh, hai thằng lại biết thêm một chuyên đau lòng về quá khứ của gia tộc họ Trương.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Ngôn Tình: Phù Đồ Duyên
Quay lại truyện Đạo sĩ tản mạn kì
BÌNH LUẬN