Đi thêm chừng hai cây số đường rừng nữa thì tới nơi, đó là một bãi đất trống phẳng phiu, khá là rộng.
Chỗ này không còn bị cây cối chắn, gió thổi vù vù như muốn ủi ngã người khác vậy. Thầy Zhio cầm cái “kim dò ma”, từ từ đi khắp khu đất, đi loanh quanh gần nửa tiếng thì cây kim ngừng lại luôn.
Thằng Việt lấy trong túi ra một bó hương, cắm chi chít quanh chỗ cây kim chỉ.
Ba người bọn em đứng đó chờ hương tàn, tầm hai tiếng sau thì hương lụi hết, nhưng có đúng 7 que sắp theo một hàng thẳng, cứ từ que còn nguyên đến que sau ngắn dần, cho hết 7 que.
Em phụ thằng Việt nhổ hết chỗ hương tàn đi, để lại đúng 7 cây đó. Sau thì ba người ăn cơm luôn tại bãi đất, chờ đến tối.
Đến chừng 8h tối thì trăng lên, sáng vằng vặc soi rõ như đèn đường. T
hằng Việt nhổ hết 7 cây hương, rải đều tiền xu thành một đường thẳng cũ, rải thêm một lớp gạo nếp lên trên tiền xu, lại rải lớp đậu đỏ lên nữa, cuối cùng là một lớp vừng còn nguyên hạt.
Rồi thầy Zhio lấy vôi bột ra trộn với một xúc muối, rải ra thành tám quẻ Kinh Dịch, bao lấy chỗ đất có hương.
Làm xong xuôi tất cả, thầy Zhio đứng ra ngoài với em, để thằng Việt lo ở trong bằng bùa Bắc Tông. Bây giờ thì ngoài bùa chú Nam tông ra, thằng Việt đã vượt thầy rồi.
Ở trong vòng Bát Quái, thằng Việt chờ đến lúc trăng lên đúng 10h, giơ mảnh kính vẽ Âm Dương lên, để cho ánh trăng xuyên qua mặt thủy tinh, rọi thẳng xuống lớp gạo đỗ kia.
Rồi một tay nó giữ nguyên tấm kính, một tay rút một lá bùa, giơ vào ngọn nến cho cháy, vứt thẳng xuống.
Bất ngờ, dãy gạo cháy bùng lên, kêu lách tách lách tách như nổ hạt bưởi, chỉ trong thoáng chốc mà cả gạo, đỗ, muối cháy sạch than đen kịt lại. T
hầy Zhio vứt cho thằng Việt bọc kiếm, nó rút cây kiếm thứ nhất ra, múa một bài rồi cầm ngược xuống, tay bắt quyết, mồm lầm rầm niệm chú, rồi ấn mạnh thanh kiếm xuống đất, ngập sâu đến tận đốc kiếm. Bỗng nhiên, có tiếng rít chói tai, tiếng chửi bới như vọng từ cõi nào, mắng chửi không ngớt.
Thằng Việt vẫn mặc kệ, cứ tiếp tục bắt quyết, niệm chú lần lượt 6 thanh kiếm còn lại, mỗi thanh kiếm lại múa một bài, một động tác giữ kiếm khác nhau. Cắm đến thanh kiếm thứ 7 xuống thì dưới đất có một dòng nước xanh lè, tanh ngòm phọt lên một ít. Rồi bất ngờ, cả 7 thanh kiếm đồng loạt rung lên như sắp bị bắn vọt ra ngoài.
Không chút nao núng, thằng Việt rút một đoạn dây vàng ánh kim xâu dần qua 7 cái lỗ ở cuối cán kiếm, xâu liền 4 vòng dây xong buộc lại, treo lên đó cả một dây toàn bùa đủ màu.
Nó cầm hai cây đèn cầy, hoa lên múa xuống, hai ngọn lửa chụm vào làm một, rồi ngậm một búng rượu, thổi phì qua ngọn lửa, một làn lửa cháy phùng lên, bắt vào dây bùa, ngay lập tức bùa cháy mạnh, có cái bùng lên nổ đụp mấy tiếng.
Bùa cháy sắp xong thì gió lốc ào ào như muốn thổi tắt lửa, thằng Việt niệm chú, tay trỏ lên thái dương rồi chỉ trái chỉ phải, sau nhúng nguyên bàn tay vào bát rượu, rồi ấn mạnh xuống nền đất, gió liền lặng ngay.
Nó nhấc bàn tay lên, rồi bước ra ngoài vòng Bát Quái, em nhìn vào chỗ vừa nãy thì thấy in cả dấu tay đen xì. Thằng Việt bước ra, nói:
– Trấn yểm con này xong rồi. Không ngờ nó lại là chúa của bọn vong hồn quanh đây, đến cả thổ địa, mộc yêu cũng bị nó áp chế. Giờ tao với mày đi xúc đất lấp chỗ này lại, làm một cái mộ giả cho người sau khỏi động chạm vào.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Truyện Ma Lai và Đi Câu