Cạnh làng tôi là một con sông dài, chảy thẳng ra biển. Có đoạn sông thu hẹp lại, chỉ rộng chừng trăm mét, nhưng có đoạn lại ăn sâu vào lòng những dãy núi rỗng ruột như quả bầu, rộng đến vài ba cây số. Khoảng sông chảy ngầm trong lòng núi đó luôn là một điều bí ẩn đối với người dân quê tôi, từ xưa cho đến tận bây giờ. Nhiều người đồn rằng, bên dưới những khoảng ngầm ấy là những hang hốc ăn sâu ra tận biển, là nơi trú ngụ của những con cá cụ đã vài chục tuổi, con nào con nấy to bằng cả cái thuyền nan, chỉ cần há mồm một cái là nuốt trọn cả người lớn. Dù hù dọa như vậy, bọn trẻ con vẫn không tài nào bỏ được cái trò tắm sông.
Ấy là vào một buổi sáng mùa hè năm 70. Như mọi khi, bọn trẻ chăn trâu thả trâu lên triền núi cho gặm cỏ rồi nhảy ùm ùm xuống tắm. Cái bãi tắm này mới được khám phá gần đây, lại gần chỗ sông chảy ngầm nên nước mát lạnh, mùa hè tắm thì cứ gọi là thích phải biết. Đang tắm thì một đứa ngồi trên bờ hét toáng lên rồi réo gọi cả đám lên bờ. Cả lũ thấy đứa bé kia khóc thì chạy hết lên, hỏi ra thì nó chỉ tay xuống nước. Cả bọn nhìn xuống rồi cùng khóc thét lên: dưới nước, ngay chỗ chúng nó vừa bơi, giờ đang có một con cá trê đen trũi há mồm lên mặt nước ngáp ngáp lấy khí. Nhưng mà, con cá trê to bằng cả cái thuyền nan! Tiếng khóc của lũ trẻ làm động tới mấy người đốn củi, thợ săn và người canh dê trên núi, tất cả tức tốc lao xuống. Và không chỉ trẻ con mà cả người lớn, hơn hai chục người, cũng há hốc mồm kinh hãi: dưới nước là con cá cụ trùi trũi, to bằng nửa cái thuyền đang bơi lởn vởn quanh bờ. Ngay lập tức, một ông thợ săn giơ khẩu súng kíp lên, nhằm thẳng con cá định bắn thì một người ngăn lại. Người này bảo hãy chờ gọi người làng ra rồi bắt, không ít người thế này, mà đạn thì yếu, không biết có giết được nó không, nó mà thù thì cả làng không yên. Một lúc sau thì dân làng tới, ai cũng kinh ngạc, xì xào bàn tán về con cá cụ kia. Nhưng con cá này lại rất dạn người, đông người như thế mà nó vẫn bơi vòng vòng quanh bờ như không có gì. Sau khi đã bàn bạc xong, tất cả thống nhất là sẽ ném mìn cho con cá không chết thì cũng choáng, rồi súng kíp cứ thế mà bắn. Một tiếng hô vang: “Ném này!”, rồi uỳnh uỳnh hai tiếng đinh tai nhức óc, nước bắn tung tóe, rồi súng kíp trên bờ cứ nhè chỗ bóng đen mà nã, một lúc sau thì máu con cá loang đỏ cả mặt nước. Dân làng hò nhau lấy dây thừng ra lôi con cá về rồi mở tiệc làm cỗ cho cả làng ăn. Trong đám cỗ, ai cũng vui vẻ, cười nói hỉ hả, chỉ có ba ông thầy là ông N, ông A và ông K là mặt đăm đăm, ba ông chả ăn miếng cá nào, chỉ hớp vài li rượu rồi đi về. Người làng vẫn cứ vô tư ăn uống, không hề biết rằng mình đã ăn phải thứ không nên ăn, động vào thứ không nên động...