Mình: Không nói thì anh đi! Kệ em...
Em: Anh đi đi, kệ em!
Mình: Em cầm dép đây, cầm ô đây...
Mình bước thật nhanh về phía ngược lại, phía đi tới bến xe Gia Lâm.
Một bước, hai bước... rồi nhiều bước!
Ôi chết cha, laptop của tôi khổ thân mình rồi, quên mất là cái laptop của mình còn trong tay nó!
Quay lại thì nhục mà bước tiếp thì mất laptop à! Lấy hết can đảm chuẩn bị quay lại...
1...
2...
3...
Quay lại...
Ơ, nó cũng quay lại nhìn mình kìa!
Em (hét to): Em biết anh sẽ quay lại mà!
Mình (hét to): Vì em còn cầm lap của anh đấy!
Em (hét to): Hả?