Mình: Nếu em mà chưa có người yêu thì chắc anh là sư thầy mất!
Em (không cười nữa, mặt buồn): Thôi, không có gì đâu anh! Em biết chẳng ai tin...
Mình (Không tin là đúng, xinh mà làm ở cái chỗ đông người thế này, không có người yêu mới lạ): Thôi được rồi, anh đùa đấy mà, tính anh hay đùa lắm... Hình như có chuyện gì phải không? Em kể anh nghe được không?
Em: Không có chuyện gì đâu anh! (Mặt em nó buồn kinh)
Sau đó có 1 ông Tây đến, nó xin lỗi mình và chạy ra nói chuyện với ông ta... Mình phát hiện ra là trình độ tiếng Anh của em ý vô đối! Trời, sao "tanh" vậy ta? Sau đó em nó dắt ông ta vào quầy nhận phòng và dắt ông ta vô thang máy! Trời vẫn mưa, mình ngồi lòng thơ thẩn theo tiếng tí tách của những giọt mưa... Bỗng một cái vỗ vai, mình giật cả nẩy!
Theo bản năng quay đầu lại thì dường như có 1 ngón tay cũng biết trước được điều đó... mình quay lại và bị cái ngón tay xinh xắn đó chọc vào má... Ngước mắt lên...