Logo
Trang chủ
Chương 2453: Tuyết Tình (2)

Chương 2453: Tuyết Tình (2)

Đọc to

Nắm giữ mười chí bảo Tiên Đạo, điều động uy lực Tiên Giới, có thể không tuân theo quy tắc, thậm chí giết vua. Cuối cầu Hồng Mông Hỗn Độn chỉ có một ngàn người được phép vào, quy tụ vô số cao thủ, bốn vị Thiên Quân Tiên Đạo, Thần Mẫu Đạo Quân, Linh Nữ, Vạn Vật Đạo Tổ cũng tham gia. Có thể hình dung, cuộc tranh đấu tại đây sẽ dữ dội và thảm khốc hơn nhiều so với cuộc tranh giành ba mươi Tiên Thiên Tiên Vực.

Nhưng tất cả những điều đó không liên quan gì đến Giang Nam. Giờ đây, hắn đã tiến sâu vào Vô Nhân Cấm Khu. Vô Nhân Cấm Khu hiện tại nhỏ hơn trước rất nhiều, chỉ còn lại những lão quái vật thời tiền sử, những kẻ ngoan cố kiên quyết ở lì trong cấm khu mà không chịu chuyển thế. Đối với Giang Nam lúc này, Vô Nhân Cấm Khu không còn quá nguy hiểm, miễn là hắn không tiến vào hang ổ của các lão quái vật.

Tuy nhiên, khi đến Tịch Diệt Khu, Giang Nam cảm thấy áp lực. Trong Tịch Diệt Khu, không thể sử dụng pháp lực hay pháp bảo, nơi đây yên tĩnh đến đáng sợ. Cương vực Tịch Diệt Khu rộng lớn hơn bên ngoài Vô Nhân Cấm Khu gấp vô số lần. Giang Nam lại đến nơi đây, cảm giác Tịch Diệt Khu như một cấm khu hình thành từ một trận đại chiến kinh thiên động địa. Chắc hẳn Tịch Diệt Đạo Nhân đã giao chiến với một vị tồn tại đội trời đạp đất, biến nơi này thành một cương vực vô đạo vô pháp. Tịch Diệt Khu chính là ranh giới, ngăn cách liên lạc giữa Đạo Quân Điện với thế giới bên ngoài.

“Rốt cuộc Tịch Diệt Đạo Nhân đã giao chiến với ai? Chẳng lẽ là hai Điện Chủ khác của Đạo Quân Điện?” Giang Nam đăm chiêu suy tư. “Vô Cực Thiên Tôn lúc còn là trẻ sơ sinh đã nói Tịch Diệt Đạo Nhân là một trong ba Điện Chủ, vì tu luyện Đại Đạo Tịch Diệt nên bị Đại Đạo Tịch Diệt khống chế, dẫn đến sự bất hòa giữa các Điện Chủ. Nói đến thì Đạo Quân Điện quả thực kinh người, Vô Cực Thiên Tôn tinh thông Đại Đạo của các thời đại tiền sử.”

Trong lòng Giang Nam chứa nhiều thắc mắc. Tiên Đế đã từng giết đến Đạo Quân Điện, chém chết Linh Bảo Đạo Quân, buộc Đạo Quân Điện ký hiệp nghị không bao giờ làm trái. Giang Nam đã biết bản lĩnh của Vô Cực Thiên Tôn, hắn cũng biết năng lực của Tịch Diệt Đạo Nhân, một mình Tiên Đế không thể nào áp chế được Đạo Quân Điện.

“Có lẽ khi đó Tịch Diệt Đạo Nhân đã bị trấn áp, Vô Cực Thiên Tôn chuyển thế, Đạo Quân Điện trống rỗng… Vô lý, trong Đạo Quân Điện vẫn còn Điện Chủ thứ ba. Nếu Điện Chủ này ngang ngửa với Đế và Tôn, Bất Không thì Tiên Đế, Tiên Tôn cộng thêm Bất Không mới đấu lại được, tại sao Điện Chủ đó không ra tay? Trừ phi Điện Chủ thứ ba đã chết hoặc không có mặt trong Đạo Quân Điện?”

Giang Nam ngày càng khó hiểu hơn, thầm nghĩ: “Thêm nữa, Thái Nhất vốn nên trở thành Đạo Chủ thời đại, sáng tạo thời đại, Đại Đạo chưa từng có nhưng bị ai đó đánh nát Tịch Diệt Thiên Hỏa dẫn đến thời đại Cổ Thần buông xuống. Người ra tay có khi nào là tồn tại trong Đạo Quân Điện?”

Những thắc mắc này không ai giải đáp được. Bất giác, Giang Nam đi đến tận cùng Tịch Diệt Khu, thấy một vực sâu. Trước vực sâu là thời không bị cắt đứt, bia đá Tiên Đế lập uy đứng sừng sững trong thời không, tận cùng thời không bị ngăn cách là Đạo Quân Điện. Đại điện như tuyên cổ vĩnh hằng đứng ở cuối không gian và thời gian, cổ xưa lạnh lẽo.

“Lần này đi vào Đạo Quân Điện có lẽ sẽ giải đáp nhiều thắc mắc.” Giang Nam nhìn thời không bị cắt đứt, bên trong tràn ngập dư âm khủng bố sót lại từ cuộc chiến giữa Tiên Đế và Linh Bảo Đạo Quân, hủy diệt tất cả, uy hiếp lớn nhất. Lần trước Giang Nam cõng Quỷ Bà Thiên đến đây, mạo hiểm mạng sống, nhờ thần toán của Quỷ Bà Thiên, uy lực Vạn Chú Thiên Chung, chết biết bao nhiêu lần mới đi được một nửa, leo lên bia đá. Hiện giờ không có Quỷ Bà Thiên, với thủ đoạn của Giang Nam, không thể tính ra con đường nào có cơ hội sống.

Giang Nam trầm ngâm, bỗng cất bước đi vào dòng lũ thời không bị cắt. “Trực tiếp xông qua đi.”

Cuối cầu Hồng Mông Hỗn Độn đột nhiên vang lên tiếng nổ điếc tai, chấn động dữ dội truyền đến. Dãy núi như thành bay lên, hoa văn mặt đất kêu đì đùng, đan xen thành dị tượng kinh thiên động địa. Đây là một Tiên Ấn, nhưng vì nó quá to lớn, nguy nga như dãy núi. Hoa văn mặt đất đều là một góc trang trí trên Tiên Ấn. Không biết là ai đã xuất Tiên Ấn trước, kích phát Tiên Ấn. Nhưng Tiên Ấn xuất hiện dẫn đến quần hùng chinh chiến, tranh giành máu me. Nhiều Tiên Vương, Tiên Quân, Thiên Quân đã kéo nhau tới đây. Trong đó có đệ tử Đế và Tôn, Tự Nhiên Lão Quân, Minh Đường Tiên Quân, Minh Phạn Tiên Quân, một đám Tiên Quân cổ xưa. Có mấy người thật sự khí vận nghịch thiên được các đại giáo môn chọn ra. Có Thần Mẫu Đạo Quân, Vạn Vật Đạo Tổ. Bốn Thiên Quân Thái Nhất Thiên Quân, Ngọc Kinh Thiên Quân, Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân cũng tụ tập lại.

Cường đại như bốn Thiên Quân khi ngước nhìn Tiên Ấn cũng không kìm được thẫn thờ. Tiên Ấn quá lớn, uy thế quá hung dữ, uy nghiêm quá nặng nề. Ấn to lơ lửng trong không trung trấn áp vạn cổ, như có uy Tiên Giới, như Tiên Giới treo trên đầu quần hùng. Dường như Tiên Ấn hơi đè xuống là có thể nghiền nát tất cả đối thủ.

“Pháp bảo thứ nhất chống đỡ chín tầng hư không Tiên Giới rốt cuộc đã bị khai quật.”

“Không uổng là chí bảo Tiên Đạo, uy lực Tiên Ấn này có thể tượng trưng cho Thiên Quyền, quyền lực Thiên Tiên Giới, là Đế Bảo Đế Binh, Tiên Đế quyền uy chi bảo!”

“Chẳng lẽ có pháp bảo này là Tiên Đế tiếp theo số phận đã định?”

“Càn Nguyên Tiên Đế sẽ không tình nguyện nhường ngôi, quần hùng khác tranh giành đổ máu đầu cướp ngôi Tiên Đế. Trận chiến này sẽ rất nguy hiểm.”

Từng đợt tiên quang chiếu rọi, mọi người tụ lại quanh chí bảo Tiên Ấn bỗng bị cuốn bay lên, đáp xuống Tiên Ấn. Đưa mắt nhìn, trong chí bảo Tiên Ấn có các con đường đi thẳng tới chín giữa, mọi người bị đưa đến những con đường khác nhau, hai bên là dãy núi trùng trùng. Mỗi cách một đoạn sẽ có một đại điện, người đi qua những đại điện này mới đến chính giữa chí bảo Tiên Ấn được. Đế và Tôn để lại sắp đặt là vì muốn chọn ra người thích hợp nắm giữ chí bảo Tiên Ấn nhất. Quần hùng xông tới các đại điện, dốc sức muốn chạy nhanh hơn người khác, vượt qua các thử thách đến chính giữa Tiên Ấn, giành quyền khống chế chí bảo Tiên Ấn.

Lúc này, cuối cầu Hồng Mông Hỗn Độn lại có hai luồng sáng bắn lên cao, tràn ngập uy hỗn độn, uy tiên đạo. Hai uy thế khác nhau đan xen biến thành một chữ “Ma”. Một chí bảo Tiên Đạo khác xuất thế. Quần hùng chưa vào không gian chí bảo Tiên Ấn liền chạy hướng ánh sáng. Chữ “Ma” ngày càng tối đi, hiển nhiên có người đã hàng phục chí bảo Tiên Đạo. Có nhiều người vẫn chạy tới đó. Có người hét to: “Không biết là ai hàng phục báu vật này? Nếu có tu vi thấp sẽ giết chết, cướp báu vật lại.”

Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân, Bỉ Ngạn Nương Nương, Kế Đô Ma Tổ, Tịch Ứng Tình, Đạo Vương Tiên Quân còn đang theo sau Nam Quách Tiên Ông chạy đi sâu trong cầu Hồng Mông Hỗn Độn. Thiếu Hư ngước lên thấy Tiên Ấn và chữ “Ma” bộc phát, nhíu mày nói: “Tiên Ông, lỗ mũi của ngươi không nhạy, đã có người tìm được hai chí bảo Tiên Đạo trước, chúng ta chậm một bước, bây giờ vẫn tiếp tục vào trong tìm kiếm sao? Theo ta thấy chúng ta nên trở về giành quyền khống chế hai chí bảo Tiên Đạo…”

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Nhất Kiếm Độc Tôn (Dịch)
Quay lại truyện Đế Tôn
BÌNH LUẬN