"Thần Luân, có nghĩa là Thần Thông Chi Luân (vầng thần thông). Vầng thần thông đầu tiên này bao gồm toàn bộ những gì ngươi đã học được, cùng với mọi lý giải của ngươi về võ đạo từ trước đến nay. Khi đạt đến cảnh giới Thần Luân, nó sẽ hóa thành thần thông đầu tiên trong đời ngươi."
Giang Tuyết chăm chú giải thích: "Hiện tại cảnh giới tu vi của ngươi cách thời điểm tu thành thần thông đầu tiên của Thần Luân một quãng không nhỏ. Đợi ngươi tu thành Thần Luân, tiếp xúc với thần thông tự nhiên sẽ hiểu rõ hơn về nó... Tử Xuyên, hôm nay ngươi đã bị ta hút mất bốn thành dương khí rồi, tốt nhất là nên gấp rút tu luyện để hồi phục."
Giang Nam chợt thấy lòng căng thẳng. Hắn và Giang Tuyết có ước định, nàng chỉ điểm hắn tu luyện, đổi lại hắn mỗi ngày phải cung cấp cho nàng bốn thành dương khí để khôi phục thần hồn bị tổn thương.
"Dùng thân thể làm ngục, dùng tai, mắt, mũi, miệng, lưỡi cùng ý niệm bản thân làm cửa lao tù, phong tỏa cánh cổng âm ty, thân hóa địa ngục, chân khí hóa ma!"
Vừa nghĩ, Giang Nam vừa thúc dục Ma Ngục Huyền Thai Kinh. Năm giác quan: tai, mắt, mũi, miệng, lưỡi cùng lúc đóng lại, tựa như nhìn mà không phải là nhìn, nghe mà không phải là nghe. Hắn đã có chút thành tựu khi tu luyện Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết, luyện thành tứ đại cảnh giới da, thịt, gân, cốt. Bởi vậy, việc phong bế năm giác quan cùng tất cả huyệt khiếu trên người cũng không khó khăn gì. Chỉ cần một ý niệm, hắn có thể khép kín toàn bộ mười vạn tám ngàn lỗ chân lông, không để một tia chân khí hay nguyên khí nào thoát ra ngoài.
Cuối cùng, Giang Nam phong bế luôn cả ý thức của mình..., tựa như muốn mà không muốn, không muốn mà lại muốn, tiến vào một tâm cảnh chưa từng có trước đây.
Thấy vậy, Giang Tuyết không ngừng gật đầu, thầm nghĩ: "Tiểu đệ đệ này không những tư chất tốt mà ngộ tính cũng tuyệt vời. Đáng tiếc ta không biết nhiều về tâm pháp của Nhân tộc, nếu không ắt hẳn có thể bồi dưỡng thành một cao thủ..."
Thời gian chầm chậm trôi. Chẳng biết từ lúc nào, mặt trời đã lên cao, ánh sáng chói lòa từ phương đông chiếu rọi, trải vàng khắp mặt đất, nhảy nhót trên mặt sông Dương Xuyên, khiến buổi sớm đầu đông thêm chút ấm áp. Nơi đây vốn vắng người qua lại, đặc biệt vào thời điểm này.
Dưới sự vận hành của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, tai, mắt, mũi, lưỡi, cùng ý niệm bản thân đều bị phong bế. Thân thể Giang Nam như một địa ngục bị phong bế, chân khí của hắn lúc này hóa thành ma khí địa ngục, vô cùng hung bạo.
Trong đan điền, vô số chân khí ngưng tụ lại, hóa thành một chiếc chuông đen (Hắc Chung), còn được gọi là Ma Chủng. Chiếc chuông đen này tựa như một hạt giống nhỏ trôi nổi bồng bềnh trong đan điền, không ngừng hấp thu từng sợi chân khí. Những âm thanh giòn tan liên tục vang lên, nhưng chỉ một mình Giang Nam mới có thể nghe thấy. Ma Chủng này tựa như một chiếc chuông đen treo ngược, tinh xảo xinh xắn, không ngừng ngân lên tiếng chuông cộng hưởng. Chân khí của Giang Nam dũng mãnh tiến vào Ma Chủng, khiến bên trong nó rung động, sau đó biến thành một sợi khí đen mờ ảo rồi biến mất. Cơ thể hắn tựa như biến thành một cái động không đáy, những luồng Thái Dương nguyên khí ẩn giấu trong tia sáng mặt trời vàng óng đều bị hấp thu sạch sẽ!
"Dùng thân thể làm ngục, chỉ có vào chứ không có ra, Ma Ngục Huyền Thai Kinh quả nhiên bá đạo!"
Chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, Giang Tuyết không khỏi kinh hãi. Tuy nàng có được tàn quyển Ma Ngục Huyền Thai Kinh, nhưng chưa từng tu luyện môn tâm pháp này. Hôm nay nhìn Giang Nam tu luyện, nàng mới thấy được sự khủng bố của nó. Trước mắt nàng, Giang Nam vận chuyển Ma Ngục Huyền Thai Kinh, thúc dục mười vạn tám ngàn lỗ chân lông hóa thành Ngục Môn – cánh cửa địa ngục, mở ra hút Thái Dương nguyên khí vào cơ thể, mà tinh khí lại không hề tiết ra ngoài một chút nào! Hấp thu Thái Dương nguyên khí khiến dương khí của Giang Nam được bổ sung với tốc độ thần tốc, khí huyết trong người ngày càng tràn đầy. Chân khí lúc này như nước lên thuyền lên, tăng nhanh chóng mặt!
Băng, băng, băng, băng! Từng tiếng vang lên trong cơ thể Giang Nam. Mấy sợi gân to dày dưới da tựa như dây cung bị kéo căng trước khi bắn, một sức mạnh to lớn từ bên trong cơ thể hắn, như một thanh cường cung, một chiếc kình nỏ đang tích tụ năng lượng, bộc phát phóng ra ngoài. Sau cơn bùng nổ, cơ thể lại truyền đến tiếng "băng băng" khiến tứ chi hắn chấn động. Hai trăm linh sáu khối xương cốt được chân khí xuyên qua, phát ra tiếng vang rất nhỏ!
"Cảnh giới Luyện Cốt..."
Trong mắt Giang Tuyết hiện lên vẻ kỳ dị, khi mà Giang Nam chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã vượt qua cảnh giới Luyện Gân, tiến vào Luyện Thể đệ tứ trọng - cảnh giới Luyện Cốt.
"Trong khoảng thời gian ngắn như vậy liền đột phá đến Luyện Cốt, tư chất của Tử Xuyên hình như còn tốt hơn so với tưởng tượng của mình..."
Giang Nam dùng thân thể làm lao ngục, chân khí tẩm bổ da, cơ bắp, gân cốt. Lượng chân khí ngày càng nhiều thẩm thấu sâu hơn vào các bộ phận khác trong cơ thể. Lúc này, chân khí như thủy triều cọ rửa tất cả tạp chất trong xương cốt rồi tống ra ngoài, khiến xương cốt càng thêm cứng rắn, thân thể tựa như mình đồng da sắt.
Trong cảnh giới Luyện Cốt, Luyện Mô đệ ngũ trọng (màng xương) là cảnh giới trụ cột. Thân thể gồm hai trăm linh sáu khối xương cốt, được màng xương cơ dính liền tạo thành một thể nguyên vẹn hoàn chỉnh. Muốn tu thành cảnh giới đệ ngũ trọng này, cần phải hoàn toàn đả thông tất cả các màng xương trong cơ thể, để chân khí vận hành xuyên suốt bên trong màng xương! Chỉ có luyện thành công xương đồng da sắt mới có thể chịu đựng sự trùng kích mạnh mẽ của chân khí. Nếu không đả thông được màng xương, xương cốt có khả năng sẽ bị luồng chân khí cuồng bạo vùi dập đến nát bấy!
Trong nhiều tâm pháp, cách Luyện Cốt đều là dùng chân khí rèn luyện xương cốt bên trong, khiến chúng trở nên cứng rắn đến mức có thể chịu đựng sự công kích mạnh mẽ của chân khí khi trùng kích cảnh giới. Ví dụ như Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết, chân khí hóa thành con sông lớn đổ vào cọ rửa, ánh trăng sáng trong lòng sông bay lên chăm sóc xương cốt, nhờ đó đạt đến Luyện Cốt. Đợi cho con sông lớn và trăng sáng cọ rửa toàn bộ xương cốt một lần, liền có thể xem như đạt được chút ít thành tựu, đây đã có thể coi là một công pháp cực kỳ cao cấp rồi.
Ma Ngục Huyền Thai Kinh lại lấy bản thân làm địa ngục, đồng thời rèn luyện hai trăm linh sáu khối xương cốt toàn thân. Dùng khí địa ngục rèn luyện cả da thịt gân cốt, đạt đến mức đồng thời rèn luyện cả hai, riêng điều này đã cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần so với bí quyết Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết.
Với tốc độ tu luyện này, không đến mười ngày, Giang Nam liền có thể đột phá cảnh giới Luyện Cốt, tiến vào cảnh giới Luyện Mô.
Mặt trời càng lên cao, Thái Dương nguyên khí trong ánh sáng mặt trời ngày càng trở nên đậm đặc. Giang Nam lập tức cảm thấy chân khí bùng lên trong giây lát, khí huyết sôi trào, dương khí vô cùng bá đạo. Hắn không khỏi rên lên một tiếng, sắc mặt đỏ hồng trong phút chốc. Chỉ nghe những âm thanh "ba ba" vang khẽ bên trong cơ thể. Có lẽ do Thái Dương nguyên khí quá dồi dào, khiến cơ thể hắn tích lũy quá nhiều dương khí, bị cưỡng ép phải mở ra toàn bộ mười vạn tám ngàn lỗ chân lông, vốn đại diện cho Ngục Môn – cánh cửa địa ngục. Từng lỗ chân lông mở ra, những ngọn lửa nhỏ thoát ra đốt cháy quần áo, khiến hắn biến thành một người lửa trong chốc lát.
"Tử Xuyên, mau dừng vận chuyển tâm pháp lại!"
Sắc mặt Giang Tuyết biến đổi mạnh mẽ, nàng liền nhảy lên người Giang Nam, há miệng hút nhẹ một cái. Lập tức, những ngọn lửa phun ra từ mười vạn tám ngàn lỗ chân lông bị hút sạch, nhiệt độ cùng dương khí đậm đặc trong người Giang Nam cũng bị nàng hấp thu không ít.
Cùng lúc đó, Giang Nam cũng lập tức đình chỉ vận chuyển Ma Ngục Huyền Thai Kinh. Hắn há miệng phun ra một hơi chân khí đang bành trướng trong cơ thể, chân khí thoát ra ngoài hóa thành một mũi tên dài hơn một xích, bắn về phía xa. Mũi tên này phát ra nhiệt độ cực cao, vừa bay ra đã khiến không khí bốc cháy hừng hực. Sau đó, nó bắn thủng một thân cây dương liễu đường kính tới hai người ôm mà không tạo nên tiếng động, thiêu đốt hơn mười trượng cây cối bên ngoài rồi mới tắt hẳn, biến mất hoàn toàn trong không khí.
Trên thân cây dương liễu kia, để lại một lỗ thủng to cỡ nắm tay, như thể bị mũi tên của một chiếc nỏ đã được cường hóa mạnh mẽ bắn thủng. Giang Nam lúc này vẫn còn cảm thấy sợ hãi trong lòng, thầm than hung hiểm. Chỉ trong giây phút ngắn ngủi tựa như một cái chớp mắt kia, hắn hoàn toàn có thể bị dương khí cùng chân khí đang sôi trào trong cơ thể đốt thành tro bụi. Nếu Giang Tuyết không kịp thời nhắc nhở hắn đình chỉ vận chuyển tâm pháp, và hút đi một phần lớn dương khí cùng nhiệt lực, thì chắc chắn hắn đã hóa thành tro bụi.
Trong mắt Giang Tuyết hiện lên vẻ kỳ dị, nàng liên tục tán thưởng: "Không hổ là pháp môn bí truyền của Ma Môn, bá đạo cương mãnh, thiên hạ tuyệt luân. Đây là giai đoạn đặt nền móng cho võ đạo. Nếu người tu luyện tẩu hỏa nhập ma sẽ bị thiêu đốt thành tro bụi. Nếu tu đến cảnh giới Thần Thông, luyện thành Đạo Thai, chẳng phải sẽ càng kinh khủng hơn sao?"
Sắc mặt Giang Nam tối sầm lại. Hồ ly tỷ tỷ này biết rõ nguy hiểm mà lại không nói trước cho mình, dường như quá vô trách nhiệm rồi? Đây là thân thể và tính mạng của mình, Giang Nam không thể không cẩn trọng chú ý. Hắn liền hỏi: "Tỷ, Ma Ngục Huyền Thai Kinh này rất bá đạo, hung mãnh. Không biết tỷ có biện pháp nào để giảm nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma không?"
"Thân thể ngươi còn quá yếu, không thể chịu đựng Thái Dương nguyên khí mạnh mẽ khi mặt trời lên cao, nên việc tẩu hỏa nhập ma là chuyện bình thường. Sau này khi tu luyện môn tâm pháp này, khi mặt trời lên cao thì lập tức dừng lại. Đợi đến khi thân thể ngươi đủ mạnh mẽ thì có thể thử lại."
Giang Tuyết trầm ngâm một lát rồi cười nói: "Tuy nhiên, tỷ tỷ còn có một phương pháp..."
Giang Nam không khỏi rục rịch trong lòng, chỉ thấy mặt mày bạch hồ hớn hở, đôi mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm: "Giống như vừa rồi vậy, lúc ngươi sắp tẩu hỏa nhập ma, ta sẽ hấp thụ dương khí cùng chân khí dư thừa trên người ngươi. Điều này vừa giúp ngươi không chết, lại vừa có thể giúp ta khôi phục thần hồn nhanh hơn. Chủ ý hay như vậy, chẳng phải là vẹn cả đôi bên sao?"
Giang Nam vội vàng từ chối. Đem tính mạng của mình ra đùa giỡn sao? Không an toàn chút nào, chỉ cần không cẩn thận một chút là mình đi gặp ông bà tổ tiên ngay tức khắc!
"Vậy thì thật đáng tiếc..." Bạch hồ thở dài một tiếng đầy tiếc nuối.
"Pháp môn, pháp môn! Có được tâm pháp, còn cần phải vận dụng ra bên ngoài, nó có thể là chiêu thức, thần thông, hay là kỹ xảo chiến đấu. Đáng tiếc Ma Ngục Huyền Thai Kinh không được trọn vẹn. Có tâm pháp nhưng lại không có chiêu thức, tâm pháp vô song lại bị thiếu hụt, không có cách nào đối ứng với các chiêu thức. Điều này tựa như việc lục tìm khắp nơi trong đống bảo khố lại không đào ra được một bảo bối thực thụ nào."
Giang Nam không tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh nữa, thầm nghĩ kỹ càng: "Không biết những chiêu thức sở học trước đây của ta có thể dùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh để thi triển được không?"
"Hỗn Nguyên Khai Bi Thủ!"
Thân hình hắn đột nhiên chuyển động, một chưởng nện xuống. Ma Chủng trong cơ thể biến thành một chiếc chuông đen, đột nhiên vang lên cộng hưởng. Trên mặt chuông đen thình lình xuất hiện văn tự chằng chịt, đó chính là tinh hoa của Hỗn Nguyên Khai Bi Thủ, rất hoàn chỉnh.
Xùy! Bàn tay hắn như một cây rìu lớn xấp xỉ trăm cân nện xuống. Tay chưa tới nơi mà trên mặt đất đã xuất hiện một vết nứt, tựa như có một cây rìu lớn vừa bổ xuống. Giang Nam vừa mừng vừa sợ, chưởng nắm thành quyền. Nắm đấm như một cây chùy lớn đập xuống, đánh ra trong không khí phát ra tiếng vang tựa sấm sét.
"Mạnh mẽ, thật sự quá mạnh mẽ!"
Giang Nam dừng lại, dưới chân hắn lúc này là một đống ngổn ngang, vô số mảnh vụn đá nhỏ bị chấn bể thành từng mảnh.
"Ma Ngục Huyền Thai Kinh cũng có thể thúc dục Hỗn Nguyên Khai Bi Thủ, thậm chí uy lực khi thi triển còn mạnh hơn gấp năm sáu lần! Không biết nếu dùng để thúc dục mười tám thức Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết thì uy lực sẽ ra sao nhỉ?"
Giang Nam lập tức biến đổi chiêu thức, quyền cước chậm lại. Hai tay hắn tựa như đang dẫn dắt một ngọn sóng lớn từ trong sơn cốc lao ra. Chiếc chuông đen Ma Chủng bên trong cơ thể hắn lúc này cũng hiện ra một vài hình vẽ phức tạp, văn tự chằng chịt cực kỳ quỷ dị. Đây đúng là tâm pháp của Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết.
Tình huống này tựa như lấy chân khí từ chiếc chuông đen trong cơ thể Giang Nam làm trụ cột, cải biến phương thức vận hành chân khí rồi diễn biến ra các công pháp võ đạo khác.
Đại Giang Xuất Thâm Cốc!
Từ hai tay hắn lúc này đột nhiên truyền đến âm thanh sóng biển rì rào, tựa như một ngọn sóng lớn vô tận, không bờ không bến, bị hắn dẫn ra từ nơi thâm sơn cùng cốc. Sóng biển bành trướng, dòng nước chảy xiết tuôn ra ào ạt, uy lực vì thế đột nhiên tăng thêm mấy phần!
Minh Nguyệt Quải Trường Không!
Hai tay hắn cuộn tròn lại, tựa như đang ôm một vầng trăng sáng. Chân khí ngưng tụ ở hai tay, một cỗ sức mạnh nhanh chóng thoát ra từ đó, tạo thành kình phong đánh về phía dòng sông phía trước! Sông Dương Xuyên rộng khoảng bảy tám trượng, đối diện là núi rừng.
Sức mạnh chiêu này của Giang Nam lướt qua mặt sông, sau đó "rung nhẹ" một cây đại thụ ở bờ bên kia, khiến một ít lá cây từ phía trên rơi xuống. Gió nhẹ thổi đến khiến lá cây bay đầy trời. Trên thân cây đại thụ phía bên kia, để lại một lỗ hình cầu lớn như cửa động, xuyên thẳng ra đằng sau. Kình lực của chiêu Minh Nguyệt Quải Trường Không này vô cùng âm nhu. Những nơi chưởng lực đi qua, sớm đã bị ám kình xuyên sâu, nếu chỉ nhìn bên ngoài chưa chắc đã nhận ra.
Giang Nam thi triển "Đại Giang Bạn Triều Sinh", "Minh Nguyệt Chiếu Đại Giang" thêm một lần. Uy lực mạnh mẽ to lớn vượt xa dự liệu của hắn, uy lực của Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết thật sự đã tăng lên gấp hai, ba lần!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Nữ Tần: Nhà Có Hãn Thê Làm Sao Phá