Logo
Trang chủ

Chương 1885: Kính già yêu trẻ tiểu thạch đầu

Đọc to

Hỗn Độn Thần Triều là thần triều đầu tiên thời kỳ Thượng Cổ, đồng thời trấn áp các thế gia tông môn trong Hỗn Độn Giới. Điều này không chỉ dựa vào Thần Chủ thông thiên triệt địa cùng Quốc sư bí ẩn biết được thiên mệnh, mà còn bởi bên dưới có mấy vị đại năng ở từng lĩnh vực.

Thanh Vân Kiếm Chủ là một người như thế.

Hư Vô Bạch Đế nắm giữ không gian cũng vậy.

Không Giới Châu chính là vật được Hư Vô Bạch Đế ngưng tụ từ tiên khí của mình, ẩn chứa tất cả cảm ngộ về Không Gian Chi Đạo và là nơi tập hợp đan điền của lão.

Thời kỳ Thượng Cổ từng có lời đồn rằng, ai đạt được Không Giới Châu, dù không tu luyện Không Gian nhất đạo, thậm chí không có chút thiên phú nào về phương diện này, cũng có thể trở thành cường giả Không Gian Chi Đạo.

Nếu tiểu thạch đầu có thể có được, tác dụng sợ rằng sẽ còn lớn hơn.

Ngay khoảnh khắc đầu ngón tay tiểu thạch đầu chạm vào Không Giới Châu, từng đạo Thái Cổ minh văn xuất hiện, không cho y bất kỳ cơ hội phản ứng nào. Tiểu thạch đầu thậm chí theo bản năng muốn dung nhập không gian để thoát đi.

Thế nhưng, những Thái Cổ minh văn này như từng sợi xiềng xích, trong chớp mắt đã kết thành một tòa lồng giam quanh thân tiểu thạch đầu!

Điều này khiến y không thể nào cộng hưởng với không gian trong lồng giam để dung nhập vào đó...

Ngoại trừ sư tôn có thể làm được điều này, trước mắt tiểu thạch đầu chưa từng gặp ai khiến y đạt đến mức độ này.

"Không cần vùng vẫy, từ bỏ đi."

Tiểu thạch đầu còn đang tìm cách thoát khỏi trói buộc thì nghe thấy một giọng nói ôn hòa như gió xuân vang lên ở phía trước.

"Ai?" Tiểu thạch đầu nhìn theo hướng âm thanh truyền tới.

Trước mắt y, một viên hư vô chi đan tròn trĩnh bắt đầu chậm rãi hóa khí, những khí thể này dần dần ngưng tụ thành hình.

Một nam tử mặc trường bào màu xám xuất hiện trước mắt tiểu thạch đầu.

"Xem ra lịch sử thần triều đã bị đám tiểu bối hiện nay quên gần hết rồi." Nam tử lắc đầu, bất giác thở dài.

Sau đó nhìn về phía tiểu thạch đầu đang đầy vẻ ngưng trọng, cười nói: "Yên tâm đi, bản đế đối với ngươi cũng không có ác ý."

"Hư Vô Bạch Đế, ngươi hẳn từng nghe qua a?"

Tiểu thạch đầu lại thẳng thắn lắc đầu, hỏi: "Ta đáng lẽ phải quen biết sao?"

Hư Vô Bạch Đế ho khan hai tiếng che giấu sự bối rối của mình, phất tay nói: "Không biết cũng không sao, bây giờ liền quen biết. Đã ngươi là Hư Không Thánh Thể, vậy đại biểu cho việc ngươi có thể kế thừa truyền thừa của bản đế, chính là Không Giới Châu này."

Tiểu thạch đầu nghĩ nghĩ, hình như mình không thiếu thứ gì cả?

Công pháp, sư tôn kia có.

Thần Binh dị bảo, sư tôn cũng không thiếu.

Càng đừng nói đến đan dược những thứ này.

Thế là, tiểu thạch đầu nói: "Ta có thể lựa chọn không muốn sao?"

Hư Vô Bạch Đế ngây ngẩn cả người.

Là thực sự ngây ngẩn cả người.

Không phải? Không Giới Châu của mình khi nào lại không đáng giá như vậy?

Hồi đó, chỉ cần Hư Vô Bạch Đế buông lời muốn thu đệ tử, chỉ sợ toàn bộ Hỗn Độn Giới đều sẽ nghe tin lập tức hành động, quỳ gối cầu xin được bái sư.

Hư Vô Bạch Đế có chút không nghĩ ra, có chút không theo kịp tiết tấu... Chẳng lẽ là mình chết quá lâu, không theo kịp tiết tấu của thời đại này?

Một bên hoài nghi, Hư Vô Bạch Đế vừa nói: "Vì sao? Có được Không Giới Châu, đối với Không Gian nhất đạo của ngươi mà nói nhưng có vô vàn chỗ tốt không thể lường được.

Hay là nói, ngươi vì không biết ta, tự đại đến mức cảm thấy sự tu luyện hiện tại của mình đã mạnh hơn những người khác một bậc?"

Có được Hư Không Thánh Thể, một sủng nhi của không gian như thế, không coi trọng đồng đạo khác Hư Vô Bạch Đế cũng có thể lý giải.

Chỉ là không tán thành.

Thế là, Hư Vô Bạch Đế với vẻ mặt nghiêm túc trầm giọng dạy dỗ: "Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, không nên xem nhẹ thế giới này."

Tiểu thạch đầu mặt mày im lặng.

Sao lại đột nhiên thuyết giáo hắn?

Sư tôn thuyết giáo y coi như xong, ngươi dựa vào cái gì a?

Vốn là kinh lịch rất ít, còn có chút tính tình trẻ con, tiểu thạch đầu lúc này liền không vui, thế là không phục nói: "Ta là không cần a!"

Nói xong, tiểu thạch đầu trực tiếp móc ra một cây quạt xếp.

Nếu là vẫn như cũ ở trạng thái tiểu hài tử, thì cầm cây quạt xếp này có chút quá không hài hòa.

Thế nhưng theo tu vi tiến bộ, cảm ngộ về Không Gian Chi Đạo, cùng với mức độ nắm giữ Hư Không Thánh Thể nâng cao, thân thể tiểu thạch đầu cũng đang dần dần trưởng thành.

Hiện tại tiểu thạch đầu như một thanh niên, nhìn qua như một công tử thế gia chưa từng trải qua gian nan vất vả.

"Ba" một tiếng, tiểu thạch đầu mở quạt xếp.

Hư Vô Bạch Đế lập tức ngây ngẩn cả người.

Với cảnh giới của lão, vậy mà nhìn không ra cấp bậc của cây quạt xếp!

Hơn nữa, mặt quạt xếp này tuy không có bất kỳ bức họa nào, thế nhưng lại ẩn chứa cực kỳ cường đại không gian chi lực, dường như tự thành một phương thế giới.

Phải hiểu.

Không gian và thế giới là hai chuyện khác nhau.

Việc hình thành thế giới đương nhiên cần đại lượng không gian chi lực, thế nhưng không chỉ có không gian chi lực.

Trình độ này, cho dù là Hư Vô Bạch Đế tự hỏi, cũng quyết không thể làm được.

Đem một phương thế giới tồn tại trong một cây quạt xếp nhỏ xíu?

Người rèn đúc cây quạt xếp này rốt cuộc là ai? Lại có thần thông đến thế.

"Thấy chưa, sư tôn ta làm."

Nhìn Hư Vô Bạch Đế đang mặt mày ngơ ngác.

"Bây giờ biết vì sao ta không cần truyền thừa của ngươi đi?" Tiểu thạch đầu thu hồi quạt xếp.

Mặc dù còn có thứ khác, nhưng tiểu thạch đầu cảm thấy không cần thiết nữa.

Hơn nữa... Đả kích người khác quá cũng không tốt lắm.

Đối phương nhìn qua là tiền bối thời kỳ Thượng Cổ, dù sao cũng phải kính già yêu trẻ một chút, hơn nữa... Lớn tuổi, khả năng chịu đựng có lẽ không tốt lắm.

Cũng xác thực không cần chứng minh thêm.

Chỉ bằng cây quạt xếp này.

Hư Vô Bạch Đế đã có thể vững tin sư tôn trong miệng đối phương ở Không Gian nhất đạo có thành tựu cao hơn lão rất nhiều, thậm chí còn không chỉ là Không Gian nhất đạo...

Nghĩ đến vừa mới mình còn đang thuyết giáo...

"Nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên" có lẽ dùng lên người Hư Vô Bạch Đế mới càng chuẩn xác.

Khụ khụ...

Hư Vô Bạch Đế ho khan một tiếng, che giấu sự bối rối của mình.

"Mặc dù bản đế không bằng sư tôn ngươi, bất quá Không Giới Châu vẫn như cũ đối với ngươi có tác dụng cực lớn."

Tiểu thạch đầu bán tín bán nghi nhìn chằm chằm Hư Vô Bạch Đế.

Chỉ nghe Hư Vô Bạch Đế nói: "Sư tôn ngươi mặc dù mạnh hơn bản đế nhiều, nhưng điều này không có nghĩa là hoàn toàn thuộc về ngươi, thành tựu trên Không Gian nhất đạo của ngươi vẫn chưa đạt đến tiêu chuẩn... Như vậy cũng không cách nào hoàn toàn nắm giữ Hư Không Thánh Thể."

"Trong Không Giới Châu mặc dù có công pháp của ta, nhưng càng nhiều hơn là cảm ngộ của bản đế về Không Gian nhất đạo, điều này vừa vặn có thể bổ sung những thiếu sót hiện tại của ngươi."

Tiểu thạch đầu ở bên cạnh Lục Trường Sinh lâu như vậy, cũng không phải là đứa trẻ cái gì cũng không hiểu.

Thế là liền gật đầu hỏi: "Nói thẳng đi, ta tiếp nhận tiền bối muốn ta làm gì."

Không có lợi thì không làm.

Trên đời này vĩnh viễn sẽ không có chuyện ngồi không hưởng lợi.

Hư Vô Bạch Đế trầm giọng nói: "Diệt trừ thần giới."

Hỗn Độn Thần Triều, lúc trước chính là dưới âm mưu quỷ kế của thần giới mà đi đến hủy diệt.

Yêu cầu này của Hư Vô Bạch Đế, đương nhiên bình thường.

Thế nhưng là... Lại cũng quá khó khăn.

Để một tiểu bối gánh vác gánh nặng lớn như vậy, khó tránh khỏi có chút quá vội vàng.

Lại không ngờ, tiểu thạch đầu vui vẻ gật đầu nói: "Đó không thành vấn đề."

Hư Vô Bạch Đế ngây ngẩn cả người.

Tiểu thạch đầu nhưng trong lòng đang suy nghĩ.

Theo lời sư tôn cùng các sư huynh nói, bọn hắn cùng thần giới giữa tránh không được một trận ác chiến.

Dù sao đến lúc đó cũng phải đánh.

Thần giới đối đầu với bọn hắn chắc chắn cũng sẽ bị diệt.

Điều kiện này đối với tiểu thạch đầu mà nói không vừa vặn đánh trúng ý y sao.....

Đề xuất Voz: Sài Gòn làm sao tránh được những cơn mưa!
BÌNH LUẬN