Logo
Trang chủ
Chương 1902: Tầng thứ năm, Từ Hàng thủ tọa!

Chương 1902: Tầng thứ năm, Từ Hàng thủ tọa!

Đọc to

Tầng thứ ba, truyền thừa của Luân Hồi Đế Tôn, Hồng Anh đã đoạt được và đột phá lên Lôi Kiếp đệ cửu trọng.

Tầng thứ tư là truyền thừa của Thiên Mệnh Đế Tôn, đã bị Cửu Bạch Lộ đoạt được.

Cửu Bạch Lộ vốn có thiên phú cực cao, sớm đã đạt đến Lôi Kiếp đệ bát trọng. Nay nàng thuận lợi đột phá Lôi Kiếp đệ cửu trọng, nhất cử bước vào Quân Thần cảnh sơ kỳ!

Đáng nói là, mặc dù uy thế Lôi Kiếp đệ cửu trọng của Cửu Bạch Lộ không khủng bố bằng Tiểu Thạch Đầu và Hồng Anh, nhưng vẫn mạnh hơn không ít so với những người từng đạt tới Lôi Kiếp đệ cửu trọng tại Hỗn Độn Thần Triều.

Hơn nữa, Thiên Mệnh Đế Tôn còn trao Thần Binh Thiên Mệnh Sách của mình cho Cửu Bạch Lộ.

Thiên Mệnh Sách có khả năng dự đoán thiên cơ, thậm chí thay đổi nhân quả của người khác.

Điều này cực kỳ phù hợp với Cửu Bạch Lộ, người vốn có thể nhìn rõ nhân quả.

Chỉ là, dù là dự đoán thiên cơ hay thay đổi nhân quả của người khác, đều là hành động cực kỳ tổn hại thiên hòa, và phản phệ đối với bản thân cũng không phải người thường có thể chịu đựng được.

Mục Phù Sinh nhìn bốn phía, thấy lác đác vài người. Những người này không có trong tình báo, nên Mục Phù Sinh cũng không để ý.

Dù sao, với sự dò xét của Liễu tiền bối, những người đáng chú ý trong Hỗn Độn Giới đã sớm có thông tin, sẽ không tồn tại những lão quái vật ẩn mình hay tán tu nguy hiểm.

Nói cách khác, nếu không có trong tình báo, đó chính là nhân vật không đáng bận tâm.

Lúc này.

Từ tầng thứ ba, ba người đang đi lên tầng thứ tư.

Mục Phù Sinh và Cửu Bạch Lộ nhận thấy điều gì đó, quay đầu nhìn lại, không khỏi bật cười.

Đó chính là Hồng Anh, Tiểu Thạch Đầu... và Sở Ngạn, kẻ bám theo Hồng Anh như hình với bóng, khó mà vứt bỏ được.

"Hai người các ngươi sao còn ở đây?" Hồng Anh thấy hai người thì hơi sững sờ, nhìn quanh rồi hỏi: "Các sư đệ khác đâu?"

Mục Phù Sinh chỉ lên phía trên nói: "Họ đã đi lên rồi. Chúng ta cũng vừa ra khỏi truyền thừa."

"Vậy là hai người ngươi đã nắm giữ truyền thừa tầng thứ tư." Hồng Anh cười nói, giọng nói không hề có chút hoài nghi.

Tựa hồ chỉ cần là đệ tử Thảo Đường tiến vào bên trong, vậy truyền thừa liền tất nhiên là của Thảo Đường.

Mục Phù Sinh nhún vai, nhìn về phía Cửu Bạch Lộ.

Lúc này, mọi người tựa hồ cũng đã hiểu ra.

Hơn nữa, khí tức quanh thân Cửu Bạch Lộ rõ ràng mạnh hơn trước đó không ít.

Cửu Bạch Lộ cười nói: "Ta chẳng làm gì cả, ngược lại Phù Sinh mới là kẻ bị ép hiển lộ không ít át chủ bài."

Nói đến đây, mắt Cửu Bạch Lộ tràn đầy ý cười, mặt mày cong cong kéo tay Mục Phù Sinh, có chút ý trêu tức nói: "Nếu không phải lần này, ngay cả ta cũng không biết hắn lại giấu sâu như vậy đâu."

Hồng Anh cũng tiếp lời trêu ghẹo: "Đúng vậy a, đề phòng chúng ta còn chưa tính, ngay cả nữ nhân của mình cũng muốn đề phòng, Mục sư đệ ngươi làm vậy ít nhiều có chút không ổn rồi đó?"

Khóe miệng Mục Phù Sinh giật giật.

Hồng Anh bên ngoài là Vân Hoàng Nữ Đế, uy nghiêm khó thể chạm đến.

Tại trước mặt bọn hắn thì là Nhị sư tỷ, xấu bụng không ai bằng.

Từ việc luôn để Đại sư huynh giúp đỡ gánh nồi liền đã có thể nhận ra, mà lại mỗi một lần để Đại sư huynh gánh nồi đều làm vừa đúng, không thể tìm ra bất kỳ lỗi lầm nào.

Hết lần này tới lần khác Cửu Bạch Lộ cũng có chút xấu bụng.

Hai người này tụ họp lại cùng nhau, Mục Phù Sinh đành lựa chọn ngậm miệng.

Miệng thì không chạy nổi nha.

Tiểu Thạch Đầu hiếu kỳ nhìn về phía phía trên: "Cũng không biết Đại sư huynh đến đâu rồi, từ lúc chúng ta vào đến giờ vẫn chưa thấy hắn, chúng ta cũng lên thôi."

Mấy người đều khẽ gật đầu.

Hướng phía tầng thứ năm đi đến.

...

Tầng thứ năm.

Đây là một cảnh tượng hoàn toàn khác biệt so với bốn tầng trước.

Xung quanh bao phủ nghiệp chướng chi khí u ám, mức độ đậm đặc thậm chí có thể ảnh hưởng tâm cảnh của người ở đây!

Ngẩng đầu nhìn lại, trên mái vòm treo một tôn Cổ Phật Kim Thân không trọn vẹn.

Thế nhưng, Kim Thân lại nứt ra một khe hở sâu hoắm ở ngực, liên tục không ngừng có hắc khí tuôn ra từ đó. Mặt đất phủ kín bạch cốt, xem ra đều là di hài của các tu sĩ đã rơi vào ma đạo ở đây... Mà lại những di hài này e rằng đã tồn tại từ thời Hỗn Độn Thần Triều.

Có thể thấy được tu vi khi còn sống của những di hài này cao đến nhường nào.

Hồng Anh, Mục Phù Sinh, Tiểu Thạch Đầu và những người khác vừa đến đây, liền trông thấy Ninh Trần Tâm và Phật Tử đứng sóng vai. Mà ở trước mặt bọn họ, chính là cường giả thời Thượng Cổ, Khổ Thiền Ma Phật!

Tiểu Hắc và những người khác tựa hồ đã đi trước lên tầng thứ sáu, để lại nơi đây cho Ninh Trần Tâm.

Hồng Anh cau mày nói: "Chúng ta đã đoạt được truyền thừa, liền ở đây hộ pháp cho Ninh sư đệ."

Mục Phù Sinh cũng có ý này.

Tiểu Thạch Đầu thì có chút kích động, với năng lực của hắn, đủ để khiến Khổ Thiền Ma Phật đang bị áp chế cảnh giới gặp phải phiền toái không nhỏ.

"Vậy ta đi giúp Ninh sư huynh!"

Hồng Anh vươn tay ngăn cản Tiểu Thạch Đầu, lắc đầu nói: "Không vội, đây là trận chiến thuộc về Ninh sư đệ, cũng là một cơ hội lịch luyện hiếm có."

Trận chiến tựa hồ đã bắt đầu.

Ninh Trần Tâm và Phật Tử quanh thân hiển hiện vô số Phạn văn huyết sắc, bên tai vang lên tiếng kêu khóc thê lương. Phật Tử chắp tay trước ngực, kim quang pháp tướng cưỡng ép mở ra một mảnh Tịnh Thổ, trầm giọng nói: "Ma Phật, đây là truyền thừa chính đạo Phật môn, bây giờ ngươi đã rơi vào ma đạo, không có khả năng đoạt được!"

Khổ Thiền Ma Phật cười lạnh một tiếng: "Truyền thừa chính đạo Phật môn? Sao, tu Phật đến mắt đều mù rồi sao?"

Khổ Thiền Ma Phật chỉ lên mái vòm, khe hở ở ngực Cổ Phật Kim Thân, nói: "Đã bị nhiều nghiệp lực như vậy ăn mòn, ngay cả Xá Lợi cũng đã gần như tiêu biến, Xá Lợi này nếu ta đạt được, lại thêm Xá Lợi trên người ngươi, cái Hỗn Độn Giới này còn ai có thể là đối thủ của Khổ Thiền Ma Phật ta? !"

Sắc mặt Phật Tử thống khổ: "Từ Hàng Thủ Tọa, Phật môn đại năng năm xưa, không ngờ bây giờ lại rơi vào kết cục như vậy."

Từ Hàng Thủ Tọa là một trong những Chí cường giả Phật môn thời kỳ Hỗn Độn Thần Triều.

Để đối kháng Thần giới, ông ta đã gia nhập Hỗn Độn Thần Triều trở thành cung phụng.

Khổ Thiền Ma Phật nhìn chằm chằm Từ Hàng Thủ Tọa, mặt lộ vẻ tham lam: "Từ Hàng a Từ Hàng, năm đó bị ngươi trục xuất khỏi Phật môn, hiện nay, lấy Xá Lợi của ngươi cũng không tính quá đáng chứ?"

Khổ Thiền Ma Phật và Từ Hàng Thủ Tọa chính là cường giả cùng thời.

Lập tức nghiêng đầu sang nhìn Phật Tử, cười gằn nói: "Tiểu hòa thượng, hôm nay vừa vặn cho ngươi mượn Xá Lợi làm dẫn, luyện hóa cái nghiệp chướng ngập trời này!"

Dứt lời, từ trong tay áo Ma Phật bay ra chín khỏa đầu lâu, hóa thành tà trận thôn phệ Thần Hồn bao vây Ninh Trần Tâm và Phật Tử.

Phật Tử chắp tay trước ngực, miệng tụng kinh, kim quang pháp tướng Phật quang đại thịnh, muốn chống cự chín khỏa đầu lâu này!

Ninh Trần Tâm tiến lên một bước, cầm trong tay Đạo Kinh.

Hạo nhiên thanh quang hóa thành thư quyển trường hà ngăn cản hắc khí!

"Ngươi một mình không phải là đối thủ của hắn." Ninh Trần Tâm nói.

Phật Tử cảm kích khẽ gật đầu: "Ninh huynh, Ma Phật muốn dùng nghiệp chướng dẫn động nhân quả Phật môn trong Xá Lợi của ta, dùng cái này làm hao mòn nghiệp chướng trong Xá Lợi của Từ Hàng Thủ Tọa, chuyển hóa để bản thân hắn sử dụng.

Nếu bị hắn đạt được, nghiệp chướng nơi đây sẽ triệt để dung nhập thể nội Ma Phật, đến lúc đó toàn bộ Hỗn Độn Giới đều sẽ đại loạn!"

Nghiệp chướng chi lực hung hiểm nồng đậm như thế, một khi bị Ma Phật dẫn động, hậu quả khó mà lường được!

Ninh Trần Tâm tự nhiên cũng minh bạch điểm này, sắc mặt ngưng trọng, trong Đạo Kinh, thanh quang chợt hiện!

Thấy thế, Khổ Thiền Ma Phật cười nhạo một tiếng: "Cho dù cảnh giới của ta bị áp chế tại Vực Thần cảnh, hai tiểu bối các ngươi sao có thể ngăn cản được?"

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: "Tâm sự" yêu gái dịch vụ và cái kết
BÌNH LUẬN