Logo
Trang chủ
Chương 12

Chương 12

Đọc to

Ở bên ngoài, gió thổi nhiều nên hơi sương đã nhạt bớt, vầng trăng khuyết bị mây đen bao phủ trên bầu trời cũng đã lộ ra từ lúc nào, ánh trăng vàng nhạt phủ xuống mặt đất một màu mờ mờ ảo ảo. Dưới ánh trăng nhợt nhạt ấy, trên bức tường đối diện bỗng hiện ra một cái bóng màu xám xịt, khi tỏ khi mờ. Cái bóng này tựa như bị một thứ gì đó treo lên nhành cây, liên tục lắc qua lắc lại như thoi đưa, rõ ràng có hình dạng một người treo cổ. Ở chỗ này, người duy nhất bị treo cổ còn không phải là người vợ đã chết kia sao?

**UPDATE 26/5:**

Ngoài trời, từng tiếng gió rít gào nghe vù vù, u u càng tăng thêm phần kinh hoàng cho ba đứa trẻ vốn đã bị dọa đến vỡ mật. Gió thổi càng lúc càng mạnh, mây đen nhanh chóng che phủ vầng trăng, bóng tối lại phủ kín căn phòng, cả ba thằng đứng chôn chân tại chỗ, giờ phút này đừng nói là chạy, cho dù có muốn hét lên, tụi nó cũng hét không nổi. Bởi vì, khi quay đầu ra cửa, cả ba đều nhìn thấy được, ngay cửa chính của căn nhà hoang có một bóng đen to lớn đang đứng lù lù tại nơi đó!

Bóng đen bước lên một bước, cánh cửa sắt nặng trịch với bản lề đã rỉ sét từ lâu, hai ba người đẩy cũng không tài nào đóng kín được bỗng nhiên rầm một tiếng liền đóng lại. Ba thằng nhóc tóc tai dựng đứng, không hẹn mà cùng hét lên một tiếng chói tai, ba chân bốn cẳng lật đật chạy vào trong bếp.

Tiếng hít thở dồn dập vang lên theo từng bước chân, ba đứa trẻ với tốc độ nhanh nhất của chúng lao vọt như tên bắn về phía trước, bất chấp có vung chân đá trúng những viên gạch vụn hay là va quệt vào tường hay không, lúc này chỉ có chạy xuống dưới bếp, vọt ra ngoài mới là thượng sách!

Gian bếp vốn không phải là một phần của lô cốt, mà do người chồng kia đập một góc tường, sau đó dùng ván đóng qua loa, quây kín thành một cái gian nhỏ sơ sài rộng chừng bốn mét vuông. Ngay sau bếp có một cánh cửa nhỏ cũng làm bằng gỗ, thông ra phía sau nhà, hướng về phía vườn cà phê.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Đơn phương
BÌNH LUẬN