Đứa bé vừa sinh ra đã gầy yếu, vàng vọt, cho dù hai vợ chồng có ra sức chăm bón đến đâu thì cũng không lớn nổi chút nào. Đã vậy, hai mắt của nó cứ ngày một lồi ra, cả chớp mắt nó cũng chưa từng chớp qua một cái, kì dị không thể tả. Chưa dừng lại ở đó, hầu như cả ngày nó không khóc, không cười lấy một lần, chỉ bật cười lúc nửa đêm. Chỉ là một đứa bé sơ sinh, lại có thể cười to và giòn giã, tiếng cười trầm bổng, vang vọng giữa đêm khuya khiến hai vợ chồng càng ngày càng cảm thấy bất an và sợ hãi vô cùng.
Cho tới một chiều nọ, người chồng đi làm về không thấy vợ con mình đâu, bếp núc thì lạnh tanh, cơm canh không ai nấu, liền vội vã đi tìm. Đi hết nhà hàng xóm mà không một ai hay biết, về nhà đợi đến sập tối mà vẫn chưa thấy vợ mình về, người chồng càng thêm sốt ruột, vừa nhấc mông lên khỏi ghế, định đi tìm thêm một vòng nữa thì một giọng cười quen thuộc của trẻ nhỏ bỗng vang lên ở phía sau nhà.
Vội vã đạp cửa bếp chạy ra phía sau, ập vào mắt anh ta là hai chân của người vợ đang đong đưa trên mặt đất, một sợi dây thừng nối liền cổ của cô ta và cành cây phía trên. Người vợ gục hẳn đầu qua một bên, thân xác khẽ đưa qua đưa lại nhịp nhàng như quả lắc. Một cơn gió nhẹ thổi qua, hất mái tóc rối bù đang che lấp gương mặt, để lộ hai mắt đang trợn trừng, cái miệng mở to, trên mặt cô hãy còn hiện rõ nét kinh hoàng! Còn đứa trẻ kia…, con cô, nó đang ngồi vắt vẻo trên vai cô mà cất tiếng cười quái dị!
Mất vợ, nhưng người chồng lại bình tĩnh đến đáng sợ, anh ta nhẹ nhàng tháo dây thừng, đem xác vợ vào nhà rồi đặt lên giường cẩn thận. Sau đó, một tay ôm đứa trẻ, tay còn lại nắm lấy bàn tay đã lạnh ngắt của người vợ xấu số, người chồng quỳ suốt một đêm.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vu Sư Chi Lữ