Logo
Trang chủ
Chương 6

Chương 6

Đọc to

Tối hôm sau về lên đèo được vài km thì cmn lại mất đèn, lúc này mới bắt đầu chột dạ. :sweat: Trời lạnh sương mờ mờ, trăng cũng mờ mờ, vạch sơn tim đường thì không có hai thằng cứ thay nhau chạy chầm chậm vì sợ lao xuống mương nước hai bên đường. Cứ thế đi mãi đến cái đoạn đường không có dốc nhưng quanh co, hai bên bờ lau với ruộng lúa.

Mình ngồi sau nhìn sang bên phải chợt gặp một cái cây hơi to to bên bờ suối có một cái nhánh chìa ra suối, trên cành có một cái bóng trắng, giống như đang ngồi. :sweat: Mình hơi hoảng, vỗ đùi phải thằng bạn, nó quay qua hỏi "cái gì"? Mình không dám hỏi nó nên bảo "không có gì vỗ chơi thôi".

Khoảng nửa tiếng sau bỗng có một tốp 3 xe máy chạy phía sau tới, hai thằng mừng như bắt được vàng. :sexy: Chạy theo bắt chuyện rồi xin đi nhờ đèn, thế là 1 xe chạy trước, 2 xe chạy sau soi đèn cho mình về tới thị trấn Ma Đrăk.

Thấy có tiệm sửa xe còn mở cửa mình bèn tấp vào nhờ sửa đèn.

Thế đéo nào cái bóng đèn này có hư nhưng mà éo đứt râu. :surrender: Thay bóng khác vào rồi chạy về mà chạy được một khúc nó tắt, một khúc nó sáng. :sweat:

Dây nhợ thì xe mình làm hơi bị kĩ không có chuyện lỏng dây.

Từ đấy mình bắt đầu sợ đi xe đêm khuya.

Xâu chuỗi các sự kiện lại thì mình mới nhớ ra là từ dạo cuối năm 2008 mình bắt đầu hay bị bóng đè dù nằm ở nhà mình hay nhà khác.

//Ngày trước thỉnh thoảng mình mới bị bóng đè, toàn bộ đều là những lúc mình ngủ trên gác gỗ, bàn gỗ - như người ta hay nói là mộc đè.

Mình ngủ hay bị bóng đè và ban đêm ngồi trong nhà không có gió, mặc áo khoác nữa mà da gà - tóc gáy nó cứ hay dựng lên. :sweat:

Tầm 12h là cái loa máy tính nó rít rít lên y hệt như lúc điện thoại chuẩn bị đổ chuông mà để gần loa.

Mấy năm nay ngủ dậy người rất mệt mỏi và rất khó dậy sớm. :sad:
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tâm Linh: Ngôi Làng Linh Thiêng
Quay lại truyện Đi chữa "người âm theo"
BÌNH LUẬN