Tôi với thằng Tân chạy thật nhanh ra sân sau của trường. Lớp 8a2 là lớp bọn tôi cực kỳ ghét, vì lúc nào đấu bóng với nhau lớp tôi toàn bị thua, mà thua thì bị "rúc háng", nhục kinh khủng. Biết là không đá được lại nhưng cứ khi nào bọn nó thách là bọn tôi chấp nhận luôn, quân tử trả thù 10 năm cũng chưa muộn mà!!!
"Chuyền sang đây cho tao"
"Lùi lại.. Về yểm trợ cho khung thành"
"Đánh đầu đi... Tạt qua trái.. "
"... "
Tỉ số của trận đấu bây giờ là 1-1. Hai đội giằng co nhau khá quyết liệt, lớp tôi thì muốn trả thù lại sau bao nhiêu lần thất bại, còn lớp kia thắng nhiều bây giờ lại muốn thắng tiếp. Khán giả mỗi lúc một đông chật kín cả sân, vì thế càng làm cho trận đấu thêm sức ép với cả 2 đội.
Trận đấu đã đi về những phút cuối cùng mà tỉ số vẫn được giữ nguyên, hai bên giằng co nhau không ai chịu nhường ai. Bỗng nhiên tôi được đồng đội chuyền cho đường bóng khá đẹp, tôi một mình dẫn bóng chài qua các cầu thủ đội bạn để tiến vào khung thành, trong đầu tôi thầm suy nghĩ: "Các anh em ơi chúng ta sắp báo thù được rồi ha.. Ha". Tôi dồn hết lực của mình vào chân phải để đá vào khung thành đội bạn. Nhưng ở đời không ai học được chữ "Ngờ", chả hiểu tại sao tôi lại đá chệch ra ngoài và bay về phía khán giả...
Và...
Thế...
Là...
- Vèo... Vèo...
- Bụp...
Cả sân bóng dường như vỡ òa, túm tụm lại chỗ mà tôi đã đá quả bóng, linh cảm có điều chẳng lành xảy ra, tôi cũng chạy đến đám đông đó nhưng đông quá tôi chả chen vào được, chỉ nghe thấy tiếng của một số người như: "Chảy máu rồi.. ", "Mau đưa lên phòng y tế". Nghe thấy vậy chân tay tôi rụng rời đổ đốt và ngồi thụp xuống đất.
Ngay sau đó đám đông được tản ra bởi 1 anh lớp 9 cao to, và trên lưng là một bạn gái. Tôi thầm nghĩ: "Chết rồi đá trúng người rồi phải làm sao đây!!!". Tôi gần như chết lặng, chân tay bủn rủn, thằng Tân ở đâu chạy về phía tôi đứng và nói:
- Sao mày đứng ở đây, không lên phòng y tế xem thế nào đi, đá trúng người bây giờ định chạy à???
-...
- À.. Mày biết người mày đá trúng là ai không???
- Là ai.. ??
- Thì là cái đứa tao chỉ cho mày rồi anh em mình khen xinh đấy!!!
- Thật hả???
- Tao cũng vừa nghe được 1 tin sốt dẻo: Tên nó là Ngọc Hiếu, nó đang được thằng Cường Béo tán, tao nghi mày không còn xác mà về nữa đâu.
"Thằng Cường Béo học trên tôi 1 lớp, nó nổi tiếng đánh nhau, ở trường không có vụ đánh nhau nào là thiếu mặt nó cả, vì vậy khi nghe tới tên nó chúng tôi đã sợ vãi tè rồi!!!"
- Mày đừng có dọa tao!!!
- ĐM tao dọa mày làm gì, không tin mày đi mà hỏi mọi người mà xem.
- Thôi đi vào lớp, mày định đứng đây cả tiết à???
---
Ngồi trong lớp mà tôi chả có tâm trí học hành, trong đầu cứ suy nghĩ về chuyện vừa xảy ra, tôi sợ bị thằng CB đánh, và tôi có nên đi lên phòng y tế xem tình hình của bạn kia không, không biết bạn ấy có bị làm sao không?? Bỗng. !!!!...
- Cậu Sơn, cậu làm gì mà không chép bài hả??? - Tiếng cô giáo vang lên.
- Dạ... Em.. Có chép mà cô!!
- Cậu mang quyển vở lên đây cho tôi xem nào!!
-...
- Thế này mà cậu bảo là chép à, thôi được rồi cậu về chỗ đi, tí nữa tôi cho cậu vào sổ đầu bài ngồi!!
- Thưa cô.. Em... E.. M!!
"Cả lớp chúng ta sang phần hai la mã: Giải phương trình bậc hai"
Sao ngày gì mà đen vậy trời, vừa nãy thì đá trúng người, còn bây giờ lại ghi sổ đầu bài, chắc cuối tuần tôi phải đi dọn vệ sinh quá =[[
Cuối cùng tiết cuối cũng qua đi, đồng nghĩa tôi phải ra về mà chưa lên phòng y tế xem bạn gái kia có bị gì không, và nghĩ đến cảnh bị ăn đòn mà tôi chẳng muốn về nữa.
- Sơn xì!!! Không về đi còn ở lại làm gì?? - Mấy đứa trong lớp hỏi khi tôi cứ ngồi ở bàn.
- Tớ có chút việc, mấy bạn cứ về trước đi!!!
- Ừ.. Bọn tớ về trước nhé!!!
Ngồi được mười phút thì cái bụng tôi nó biểu tình làm tôi khó chịu, tôi đành phải ra về, thà bị đánh còn hơn là bị đói. Nhưng khi tôi ra cổng trường thì chả thấy thằng CB đâu cả, tôi vội vàng phóng xe phi một mạch về nhà, may quá phù.. Phù...