Logo
Trang chủ
Chương 31

Chương 31

Đọc to

Nghe thấy vậy lúc đó tim tui như ngừng đập, mặt cắt không còn giọt máu. Sao nàng lại gặp tui làm gì?? Tui cứ ngồi đực ra ở ghế, nếu không chịu đi, thằng cùng bàn đập vào người tui: "Sơn xì!! Ra đi không bọn nó trừ hết điểm của lớp bây giờ!!" Tui thấy sao từ chỗ tui ra cửa lớp hôm nay xa quá, mọi hôm vèo phát là xong. Đi qua mấy dãy bàn tui có nghe thấy tụi nó xì xào "Phen này thằng Sơn xì chết chắc rồi, bị đội cờ đỏ tìm là không xong đâu." Nghe thấy thế tui càng thêm lo sợ, vừa ra đến cửa lớp nàng đã lên tiếng:

- Sơn xì, tại sao bạn không đeo khăn quàng hả??? - Mặt nàng nghiêm nghị nói với tui.

- Mình... Mình... Để quên ở nhà!! - Tui lắp bắp.

- Lý do hay quá ha!! Để quên ở nhà hay là cố tình không đeo??

- Mình quên thật mà!!

- Tạm tin bạn một lần, mình đã ghi tên cậu vào sổ, bạn còn tái phạm thì bạn sẽ được đứng trước cờ đấy, biết chưa!!

- Mình biết mà, tại hôm nay mình quên thôi, mình đâu phải học sinh hư...

Chưa kịp nói hết câu, nàng kéo tui ra sau cánh cửa và... Dúi vào tui một mẩu giấy nhỏ được gấp rất ư là đẹp và nàng nói: "Không được cho ai đọc nhé." Nói xong nàng cùng cô bạn đội cờ đỏ đi mất, để lại tui một thằng con trai lần đầu tiên được một người con gái gửi thư ngẩn ngơ nhìn nàng khuất dần. Vào lớp cả lớp nhìn tui như một sinh vật lạ, tui chả thèm quan tâm... Điều tui quan tâm là trong mẩu giấy kia nàng viết những gì, thư tình ư?? Chắc là không đâu, nàng làm sao thích một thằng như tui được, tui bình thường như bao người khác còn nàng vừa học giỏi vừa xinh gái. Nhưng tui cũng mong mẩu giấy đó là bức thư tình lắm... Vì đây là lần đầu tiên có người gửi thư cho tui. Tui nhớ lời nàng nói là "không được cho ai xem" nên tui không dám mở ở lớp mà đợi khi nào về nhà mới mở, tui cũng tò mò lắm, có lúc tui định mở ra xem nhưng sợ thằng cùng bàn nhìn nên tui lại không mở nữa. Cuối cùng mấy tiết học cũng qua đi, tui đạp xe thật nhanh về nhà trong niềm vui và cả tò mò nữa. Nhưng vừa khi mở mẩu giấy đó ra tui thấy thất vọng tràn trề, nó chả phải là thư tình, nó chỉ là một dòng chữ được ghi rất nắn nót:

"Thứ 5, 10h30 mình đợi bạn ở cổng trường để thực hiện giao kèo giữa bạn và mình.
Nhớ đừng trễ hẹn nha!! (:^-^
- Ngọc Hiếu-"

Đúng là con gái nhớ dai kinh khủng, tui cứ tưởng nàng quên rồi, ai ngờ nàng lại gửi cả thư để nhắc nhở tui nữa, cũng may 20 ngàn kia tui chưa tiêu... May quá... Phù phù... !!!

---

Tui không nhận mình là đẹp trai nhưng phải nói tui cũng khá ưa nhìn... Mới học lớp 8 mà tui đã sở hữu chiều cao 1m65 dáng người gầy gầy ốm ốm, mấy đứa con gái trong lớp trêu tui là "Thư Sinh". Trong lớp cũng có vài đứa con gái thích tui chắc tại tui hiền lành ngoan ngoãn hay giúp đỡ bạn bè và có thể là đẹp trai nữa (mọi người đừng ném gạch... Đau lắm... He he). Chả biết lúc đó tui bị bệnh gì nữa cứ nghe thấy ai bảo là có người thích tui thì tui ghét người đó lắm, cố làm những việc không tốt để người ta thấy vậy không thích tui nữa. Trong đó có một đứa lớp tui hay gọi là "Than Kíp Nê" vì nó đen lắm, nhưng nó cười rất ư là duyên, nếu ai mệt nhọc mà nhìn thấy nụ cười của nó chắc hết mệt luôn ấy.

- Sơn xì à, tao thấy "Than Kíp Nê" nó thích mày hay sao ấy, trong lớp nó cứ nhìn trộm mày thôi!!

- Mày điên à!! - Tui phản ứng gay gắt.

- Gì mà phản ứng kinh thế, thôi mày yêu nó đi. Mày trắng nó đen 2 đứa yêu nhau thì hơi bị đẹp đấy, hehe.

- Mày thích thì đi mà yêu nó!!

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kinh Dị: Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN