Logo
Trang chủ
Chương 36

Chương 36

Đọc to

Lại chuyện gì xảy ra với tôi nữa đây, nàng tặng quà tôi, vậy như nàng thích tôi ư... Không, không thể nào được, nàng làm sao thích tôi được chứ!!! Cầm hộp quà của nàng trên tay, tôi phải giấu ở sau lưng vì nếu bọn trong lớp mà biết chắc tôi chết mất. Các bạn không biết, hồi đó mà có người yêu thì hay bị trêu lắm, không như bây giờ đâu. Tôi vừa vào lớp thì thấy lớp nhốn nháo hết cả lên, có mấy đứa thấy tôi bước vào lớp là chạy về chỗ cũ, trong đó có cả lớp trưởng, lớp phó học tập, bí thư, nói chung toàn là thành phần tiêu biểu của lớp. Tôi mới ngờ ngợ ra là bọn này nghe trộm tôi với nàng nói chuyện với nhau. Tôi vờ như không biết gì, giấu món quà và đi về chỗ ngồi, nhưng thằng bạn thân nó đã phản bội tôi. Nó nhân cơ hội lúc tôi không cảnh giác, nó giật mất hộp quà của nàng từ tay tôi và nói to: "Chúng mày ơi!! Tao lấy được rồi!". Tôi cú lắm, cố gắng đuổi nó để lấy lại hộp quà, nhưng tôi bị mấy thằng giữ lại.

Thằng Tân nó cầm hộp quà của nàng tặng tôi, đứng trên bục giảng và nó đã tự tay xé hộp quà đó ra trước bao nhiêu ánh mắt tò mò của tất cả mọi người trong lớp, và có cả tôi nữa. Tôi cũng hồi hộp lắm, không biết bên trong có gì vì đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi được một người con gái tặng quà. Bóc hộp quà ra đến đâu là cả lớp lại mở to mắt ra đến đó. Cuối cùng, được sự cổ vũ của mọi người trong lớp, thằng Tân cũng mở được hộp quà, bên trong là một cái đồng hồ hình trái tim, màu xanh lá mạ. Cả lớp "Ồ.. ồ" lên một tiếng, rồi thằng Tân nó cầm đồng hồ xuống chỗ tôi:

- Trả mày nè, tưởng cái gì ăn được cơ, hóa ra là cái đồng hồ!!!

- Mày được lắm thằng chó, dám phản bội anh em!

- Chú em đừng nóng, anh được sự ủy nhiệm của lớp trưởng để làm việc này, có gì thắc mắc cứ đến mà hỏi lớp trưởng!!

Nó nói thế thì tôi chịu rồi, ở lớp tôi sợ lớp trưởng nhất vì lớp trưởng đanh đá kinh khủng, y như bà chằn ấy!

- Sơn xì này... !! - Thằng Tân lên tiếng.

- Gì vậy, mày trêu tao còn chưa đủ sao?? - Giọng tôi buồn buồn.

- Tao nghĩ Ngọc Hiếu thích mày đấy, nó không thích mày thì không tặng quà như vậy đâu. Mấy đứa ngồi gần cũng hùa theo: "Thằng Tân nói chí phải".

- Chúng mày có im đi không, để tao yên đi!!

- Thôi mấy anh em để nó yên, thằng này đang shock tình đấy, nó mà điên lên nó cân cả mấy thằng mình đấy!!

Bọn nó đi rồi tôi mới bỏ cái đồng hồ ra để ngắm nghía. Ôi chao, cái đồng hồ thật là đẹp, nó không to lắm, chỉ vừa bằng bàn tay tôi, nó có hình trái tim màu xanh lá mạ, xung quanh được trang trí hết sức bắt mắt, đúng là người đẹp ngay cả chọn đồ cũng đẹp luôn.

Cả ngày tôi như thằng mất hồn, chả làm được gì cả, ngay cả đến bữa ăn trưa tôi cứ mơ mơ tỉnh tỉnh đến nỗi mẹ phải nhắc tôi là ăn cơm không gắp thức ăn thì tôi mới tỉnh ra. Tôi thấy trong góc nhà có một bó hoa cúc, tôi nảy ra ý tưởng đó là vặt cánh hoa cúc để xem nàng có thích tôi thật không, mỗi cánh hoa là từ "thích", cánh hoa tiếp theo là "không thích". Bó hoa có 4 bông thì 2 bông là thích, 2 bông là không thích, ông trời cũng khéo trêu ngươi tôi. Mẹ nhìn thấy tôi nghịch hoa, tôi bị mắng té tát, hóa ra hoa đó để thắp hương cho ngày rằm.. híc.. híc...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tâm Ma
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN