Logo
Trang chủ
Chương 4

Chương 4

Đọc to

Thế là t với n chơi trò "Đào Hang" suốt cả buổi chiều đến khi bố mẹ t về mới thôi. Kể từ hôm ngoắc tay ấy ngày nào nó cũng sang nhà t chơi còn t thì chưa 1 lần nào dám sang nhà nó, bố mẹ tôi thì không có ý kiến gì cả, chả nhẽ nó sang thì lại đuổi nó về.

Con bé này cũng lạ, nó cứ gọi gọi mẹ của tôi là mẹ nó, suốt ngày sang nhà tôi bô bô cái giọng rất ư là khó nghe: "Mẹ Thu ơi! Mẹ Thu! Anh Đỉn có ở nhà không ạ?" Tất nhiên là tôi không đồng ý chuyện này rồi vì chỉ thích mình tôi được gọi mẹ là mẹ thôi, những lúc nó gọi mẹ tôi như thế là tôi phạp ngay: "Mẹ là mẹ của tao chứ đâu phải mẹ của mày mà mày gọi hoài thế, không biết dơ à?" Nó cũng không phải dạng vừa.

Thế là nó phi một mạch ra tận truồng lợn nơi mà mẹ t đang cho lợn ăn. Nó: "Mẹ Thu ơi! Mẹ Thu! Mẹ cho con gọi mẹ là mẹ nhé, a cu đỉn cứ không cho con gọi mẹ à". Mẹ tôi: "Ừm! Cháu gọi thế nào cũng được, nếu thằng cu đỉn mà bắt nạt cháu thì cháu cứ khoe với bác, bác sẽ cho nó ăn roi". Nghe mẹ nói vậy thì t thua toàn tập rồi híc híc.

Nó cứ gọi mẹ tôi là mẹ và nó cứ sang nhà tôi thì cũng phần nào giúp mẹ của nó có con mắt phần nào nhìn thiện cảm cụ thể với gia đình tôi hơn. Cụ thể là có một ngày khi tôi đang đứng ở trước cửa nhà, bà ấy (tức là mẹ Thương Thương) gọi t ra tỏ vẻ thân thiện và bảo: "Bác đi có việc nhờ cháu thỉnh thoảng ngó nhà dùm bác tí nhé, thế là bà ta tót vào con xe 4 bánh đi mất hút". Thế đấy t biết ngay mà bọn nhà giàu chỉ lợi dùng là giỏi thôi.

Có một lần khi t đang hì hục cạy "cháy cơm" ở nồi ra nấu cám cho lợn thì nó lon ton chạy sang.

- Anh Đỉn ơi! Anh... Đang làm gì đấy?

Tôi đáp:

- Tao đang cạy cháy để ăn, mày có ăn không? Ngon lắm! - T nghĩ thầm: Haha con này bị lừa rồi, cái này tao cho lợn ăn bây giờ tao cho m ăn.

- Dạ! Em có ăn ạ, anh cho em xin 1 miếng - Mắt nó sáng lên chìa tay ra xin tôi miếng cháy cơm.

- Đây! Ăn thử xem ngon không - Tôi đưa 1 mẩu cho nó.

- ... Roạp.. Roạp.. - Nó nhai.

- Sao! Sao! Có ngon không mày - Tôi sốt sắng hỏi nó.

- ...

- Ngon... ! Ngon quá anh ơi, em chưa bao giờ được ăn cơm kiểu này - Nó sung sướng reo lên.

- Thế nhà m nấu cơm không có cái này à?

- Em chả biết em có bao giờ nấu cơm đâu, toàn Vú Lý nấu mà anh - Nó mân mê vạt áo.

Trong đầu t nảy ra ý nghĩ: "Mình cho nó ăn cháy cơm, bù lại mình bắt nó phải về nhà ăn trộm bánh kẹo mang sang cho mình he he... !"

- Tao nói mày nghe: Nhà m giàu như thế kia chắc trong nhà có nhiều bánh kẹo lắm hả, t vừa cho m ăn cháy cơm rồi bây giờ về nhà lấy bánh kẹo sang cho t ăn.

- ...

- Vâng! Nhà e nhiều lắm để em mang sang cho a nhé...

Thế là nó chạy tót về nhà lấy bánh kẹo cho t, t thầm nghĩ: "Bây giờ thì mình chỉ cần đổi cháy cơm là có được kẹo để ăn, mình thông minh quá đi". Hồi ấy t nghĩ là: "Con gái ngu thật mình bảo gì nó đều làm theo". Còn bây giờ t lại nghĩ khác: "Con gái càng nhớn càng khôn ra, khôn là vì lớn bọn n đều moi quà của con trai chứ có con nào mua quà cho con trai đâu."

P/s: "Cháy cơm": (Nhà bạn nào nấu cơm bằng bếp than thì trong nồi cơm sẽ có cháy cơm, chứ nấu = nồi cơm điện thì không có đâu, cháy cơm ăn rất ngon nhất là chấm với nước thịt sốt với cà chua...)

Chơi với nó được khoảng mấy tháng thì kì nghỉ hè cũng sắp đến, đây là một kì nghỉ hè đầy kỉ niệm mà cho tới bây giờ tôi vẫn nhớ.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Phế Linh Căn Bắt Đầu Vấn Ma Tu Hành
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN