Logo
Trang chủ

Chương 66

Đọc to

Lần này thì tôi ngồi thụp xuống đất thật, thấy tôi như vậy, bọn nó ráo rác hết cả lên.

- Sơn xì! Mày sao vậy, sao mặt mày tái mét thế?

- Tao.. tao.. – tôi không nói nên lời.

- Chắc nó bị trúng gió rồi, đưa nó lên phòng y tế nhanh lên!

- Tao.. tao không sao! Đừng đưa tao lên đấy!

Tùng... Tùng.. Tùng.. Tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp.

- Vào lớp rồi! Mày có đi được không, hay để bọn tao cõng!

- Thôi! Tao đi được mà!

Ngồi trong lớp học mà tôi chả có tâm trí nào mà học nữa, tôi như người mất hồn, cứ nhìn chằm chằm ở sau lưng em, tôi muốn tìm ra câu trả lời cho những hành động đấy của em.

- Sơn xì! Không học đi mà cứ nhìn chằm chằm vào Ngọc Hiếu thế hả, hay lại có ý đồ đen tối!

- ...

- Ông bị điếc à?? – nó huých vào người tôi.

- Mày để tao yên, đừng có động vào người tao!

- Xí! Dữ như con ma điên ấy!

Nhìn mặt của em hồn nhiên và ngây thơ vậy, mà sau cái mặt nạ ấy, em làm những việc mà tôi thấy thất vọng về em quá. Đúng như thằng Thắng đã nói, đừng để bộ mặt của em đánh lừa, nó nói quá đúng, mà tôi đã bị em đánh lừa suốt bao nhiêu năm qua. Nhưng trong thâm tâm tôi, tôi cũng chưa hẳn tin lời của thằng Thắng nói, đó chỉ là lời nói từ một phía, cũng có thể là nó với em có xích mích gì nên nó bịa chuyện ra để trả thù em hay không? Để giải quyết vấn đề này, tôi đi hỏi thằng Thắng xem đấy có phải là sự thật hay không. Nếu nó không trả lời, bí bách quá, tôi đi hỏi thằng Thành, người mà thằng Thắng bảo là người yêu của em.

Năm tiết học tôi muốn chúng qua đi thật nhanh, để lúc tan học tôi gặp riêng thằng Thắng để hỏi cho ra ngô ra khoai. Hình như càng muốn nó nhanh, thì nó càng chậm đi hay sao ấy. Mặc dù hôm ấy có hẳn hai tiết Toán, môn mà tôi thích học nhất, sao mà thời gian vẫn trôi chậm quá vậy. "Thời gian trôi nhanh lắm có chờ đợi ai", nhưng thời gian nó đã chờ đợi tôi, nó cho tôi một thời điểm để xác nhận sự thật về em.

- Ơ! Sơn xì, sao hôm nay lại về lối này?

- Lối này cũng về được nhà tao mà! Lâu lâu không đi lối này, nên đi với tụi mày cho vui.

Đề xuất Tiên Hiệp: Tu Chân Thế Giới
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN