Hai xuất cơm bụi bố con tôi ăn trưa hôm đấy có giá là 30 ngàn, nhưng số tiền đó chả thấm vào đâu so với tiền thuốc giảm đau bụng cho hai bố con tôi cả, cũng may là có chị thì bố con tôi mới qua được kiếp nạn này. Bố tôi thì có đau nữa cũng không sao, nhưng còn tôi, chỉ còn 2 ngày nữa thôi là thi đại học rồi nên vấn đề về sức khỏe được đặt lên hàng đầu.
- Em đã bớt đau bụng chưa? – chị đứng cạnh giường tôi ân cần hỏi.
- Cũng ổn ổn rồi chị à!
Rồi chị quay sang phía cửa sổ nơi mà bố tôi đang ngồi ở đấy bàn về chuyện ăn uống trong mấy ngày thi đại của tôi.
- Bác ơi! Cháu có ý kiến thế này: Mấy ngày em nó thi đại học, bác và em cứ sang bên phòng cháu ăn cơm do cháu nấu cho đảm bảo vệ sinh chứ ăn cơm bụi thế này nguy hiểm lắm!
- Thôi cháu ạ! Bác biết cháu có lòng tốt nhưng làm như vậy bất tiện cho cháu lắm, người ta cũng ăn cơm bụi nhiều có sao đâu! Chắc bố con bác chưa quen thôi.
Tính tôi giống bố tôi là không muốn làm phiền mọi người, việc chị chăm sóc cho bố con tôi lúc đau bụng đã là quá lắm rồi, thấy thế tôi cũng lên tiếng:
- Bố em nói đúng đó chị! Làm như vậy nhọc cho chị lắm! Bố con em ở đây có 4 ngày thôi nên ăn cơm bụi cho thoải mái, đỡ phải rửa bát hehe.
- Em cứ nằm yên đấy! Để chị nói chuyện với Bác.. Bác ạ! Không có phiền gì đâu, nói thật là cháu ăn cơm một mình cũng buồn lắm và lâu rồi cháu không có một bữa cơm như gia đình bác à!
Nghe chị nói vậy tôi và bố đều thương cho chị, chắc là chị đi học xa nhà ít về nhà nên thèm bữa cơm có đầy đủ thành viên trong gia đình nên chị mới nhiệt tình mời bố con tôi cùng ăn cơm trong mấy ngày tôi thi đại học.
- Cháu có lòng thì bác xin tiếp nhận ý tốt của cháu! Bây giờ tìm người tốt như cháu trên cái đất HN này thật là khó! À mà bác nói trước là tiền ăn là bác trả đấy nha! Cháu là sinh viên lấy tiền đâu ra.
- Dạ! Thế cũng được bác à!
...
Trên tờ giấy báo thi có ghi là đúng 8h lên địa điểm thi làm thẻ dự thi và nhận phòng thi, vì thế mà cả đêm tôi trằn trọc không ngủ được, mau trời sáng thật mau để đến địa điểm dự thi, kết quả là mới có 4h sáng tôi đã dậy rồi, một phần cũng vì lạ giường không ngủ được.
Chỗ tôi trọ cách địa điểm thi không xa nên tôi có thể đi bộ một mình cũng được! Địa điểm tôi thi đại học là một trường tiểu học, vì thế mà các bàn học nhỏ xíu nó không thể phù hợp cho cái thân dài 1m75 của được tôi được. Làm thẻ dự thi xong rồi ngồi nghe mấy bà giám thị nhắc nhở trước khi thi, có câu tôi thấy buồn cười quá đó là: "Không được mang kiếm, phớ, dao, thuốc nổ vào phòng thi", chả lẽ lúc vào phòng thi cầm theo những thứ đó đi khi mà không làm được bài thì đe dọa giám thị để được chép bài à!
...
- Về rồi đó hả em! – chị ân cần hỏi tôi khi tôi mới bước vào sân.
- Dạ! Làm nhanh lắm chị à! Mà chị không đi học hả chị!
- À! Mấy hôm nay chị nghỉ làm!
- Chị làm gì vậy?
- À quên... Chị nghỉ hè rồi! Nên bây giờ đi làm thêm kiếm chút tiền tiêu vặt.
- Chị giỏi ghê! À chị ơi! Bố em đâu rồi ạ!
- Bố em chắc đi chơi đâu quanh quanh đây thôi, vì thời tiết nóng quá nên bố em không chịu được khi ở trong phòng trọ! Chị mua sẵn thức ăn rồi tí chỉ đợi bố em về là nấu thôi!
- Sao không nấu luôn bây giờ hả chị! Chứ đợi biết bao giờ bố em mới về! À mà có điện thoại để làm gì hả chị! Cứ nấu trước đi em đói lắm rồi, tí nấu xong nháy bố em về là được mà!
- Được rồi! Để chị đi nấu cơm!
- Chị để em phụ giúp chị một tay!
- Trời! Em cũng biết nấu cơm á!
- Nấu cơm có gì mà không nấu được hả chị! Ở nhà em toàn nấu cơm thôi! Tất cả là để luyện tập khi nào lên HN học đh em có thể sống tự lập được!
Đề xuất Tiên Hiệp: Tái Sinh Vô Hạn Trong Thế Giới Quỷ Dị