Logo
Trang chủ
Chương 34

Chương 34

Đọc to

Nhiều lúc tôi cũng hơi chột dạ suy nghĩ, có thể thằng thần kinh cùng lớp tôi liều chết trả thù tôi gì đó, kể ra cũng phiền, nhưng giả thiết ấy sớm bị loại bỏ vì thằng này nhát như cáy, chả dám đánh nhau bao giờ, mới lại tôi cũng quen mùi Hoa mỗi khi lên lớp, không chạy đến dính chặt với nhau được là hơi bị khó chịu đấy. Mọi việc diễn ra vẫn bình thường và dường như có thể tiến xa hơn với những hành động nhạy cảm khác… (không tưởng tượng nữa nhé các thím, không lại CDSHT thì bỏ mợ).

Thỉnh thoảng trốn tiết ra ngoài sân tập thể dục chơi, có gặp thằng người yêu của Diệp, hắn ta chỉ biết trước kia tôi chơi khá thân với Diệp nên hay tâm sự riêng tư với tôi. Tôi có hỏi hắn đã xơ múi gì được em Diệp chưa thì hắn cứ lắc đầu thở dài, kêu Diệp nhát quá, khi hai đứa đi chơi với nhau hắn ta có chủ động nắm tay thì thấy Diệp toàn rụt tay lại rồi mặt đỏ bừng. Hắn than yêu gái nhát quá khổ, chả biết đến mấy mùi vị tình cảm làm sao. (Công nhận thằng này khôn :bow:, Diệp nó nhát đến mức nhờ tao ôm ấp khá lâu đấy, chả lẽ ông mày khoe ra lại hóa ra GATO với mày, bịa chuyện chia rẽ tình nhân. Thôi kệ mợ mày cứ đi mà khám phá đi, tao không rảnh hóng hớt kể xấu tình yêu mày).

Thế rồi mọi chuyện trên lớp cứ tiếp diễn bình thường, còn về tôi thì thời gian này hay gặp vận xui như đi chơi đá phải gạch lật mất móng chân cái, mất khoảng hơn một tháng đi tập tễnh mới khỏi được, hoặc tham gia mấy vụ đánh nhau với xã khác bị bọn nó truy sát, tí thì bỏ mạng bởi nghe kể nếu không thoát hôm ấy, để bọn nó bắt được chỉ có nước nằm viện cả năm… còn nhiều vụ xui xẻo đáng sợ khác nữa. Không hiểu sao số chó mực bám tôi thời gian này dai thế.

Cho đến khi gần hết học kì một lớp mười hai thì nhóm tôi tổ chức đi chơi và có liên hoan mặn ở nhà Hoa. Hôm ấy cả nhà Hoa đi sang quê ngoại hết nên bọn tôi tha hồ quậy phá ở nhà Hoa. Buổi trưa tổ chức liên hoan mặn, cả bọn tầm hơn chục đứa mua cả bia về uống, tôi thì tửu lượng kém lại gặp mấy thằng sâu men tham gia vụ này nên cũng hoảng. Cố gắng được hai cốc bia thì tôi đành giả say để chuồn vào giường nằm, không ngồi lúc nữa bọn nó ép cho uống lại “cho chó ăn chè” tại trận lại không hay, mất hết cả điểm. Tôi nằm trên giường định ngủ giấc cho sướng nhưng không thể nào ngủ được, phần vì đau đầu như búa bổ, phần là do bọn ở ngoài hò hét ầm ĩ nên đành chịu. Mấy chị em phụ nữ có cả Hoa hôm nay cũng uống nhiệt tình ra phết, quả này không say mới lạ.

Thế rồi không biết tôi ngủ lúc nào, khi mở mắt ra nhìn đồng hồ thì đoán được mình ngủ khoảng hơn hai tiếng. Ngó ra ngoài thì thấy chả còn ai, có vẻ bọn này ăn uống xong đã dọn dẹp tử tế rồi kéo nhau đi chơi hết rồi. Dám bỏ tôi lại phen này, mai lên lớp ông tính sổ - Tôi thầm rủa, quay mặt vào trong tính ngủ tiếp vì đang mệt.

Trời!!! Sao Hoa lại ngủ mê mệt sau tôi lúc nào mà tôi không biết, lại ngủ cạnh mình. Lúc này thì phần con trong tôi bắt đầu trỗi dậy, vì biết đây là cơ hội ngàn năm có một, có vẻ ông trời tạo cơ hội cho tôi làm đàn ông đây. Nhưng nghĩ thì dễ còn hành động bắt đầu từ đâu thì tôi chưa biết, thực ra trước đây chỉ thỉnh thoảng coi phim người lớn với đọc truyện, thực tế ở đây chẳng giống truyện nên tôi bắt đầu cảm thấy bối rối. Tôi bắt đầu nghĩ tới hậu quả nếu tôi đang thực hiện hành vi lột bỏ quần áo của Hoa ra mà Hoa tỉnh dậy la làng thì cũng khổ rồi, nhiều thứ khác cứ đấu tranh trong đầu tôi. Thiết nghĩ cơ hội này mà bỏ qua thì về nhà hối hận tự tử mất. Thế là tôi thử đánh liều vòng tay qua người ôm Hoa xem Hoa đã tỉnh chưa hoặc phản ứng thế nào. Nếu có phản ứng thì tôi chỉ còn nước nằm im giả vờ ngủ say như không biết gì. Nghĩ là làm, tôi hành động ngay.

Không có phản ứng gì.

Có vẻ Hoa say thật, tôi hơi mừng thầm rồi quyết định làm tới rồi tiếp tục nhè nhẹ để tay lên bụng Hoa.
Vẫn không có phản ứng gì. Đúng là ông trời thương cho tôi cơ hội làm đàn ông rồi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đại Quản Gia Là Ma Hoàng
Quay lại truyện Duyên âm
BÌNH LUẬN