Logo
Trang chủ
Chương 39

Chương 39

Đọc to

Hà thuộc vào hàng ít nói trong lớp, nhưng không có nghĩa là không biết bỡn cợt. Nhan sắc thì cũng khá, có đôi môi gợi cảm nhất lớp, và con bé này điệu lắm cơ. Vì Hà ngồi khác dãy với tôi trong lớp, nên tôi vẫn ít tiếp xúc với Hà, nên không biết gì thêm, chỉ biết là 90% Hà chưa có người yêu. Tôi không dám chắc chắn 100%, vì những đứa con gái ít nói này khó đoán lắm. Theo cảm nhận của tôi thì Hà cũng dễ gần, không như tin đồn hồi cấp hai là Hà rất kiêu và không muốn nói chuyện với người lạ.

Tôi vừa chở Hà, vừa hỏi han về lí do về muộn, thì biết được hôm nay Hà có tạt qua nhà dì ở gần trường có chút việc rồi về ngay. Nói chuyện linh tinh được một lát thì Hà bất chợt đề nghị:

- "Này Dũng! Cho tớ ôm cậu tí nhé, chả mấy khi có cơ hội 'ăn mảnh' cùng nhau thế này."

Tôi mừng hết chỗ nói, vì tự nhiên có đứa nộp mạng thế này, ngu gì từ chối, không ngờ mình quyến rũ con gái đến thế.

Nói là ôm, nhưng Hà chỉ vòng tay qua eo, chứ chả ôm sát, vì kể ra trời cũng nóng bỏ mịa ra. Thỉnh thoảng, tôi cố tình ngọ ngoậy chạm lưng vào ngực Hà, thú vị ra phết.

Vậy là tôi vẫn tiếp tục vừa chở Hà, vừa tiếp tục nói chuyện, nhưng lạ cái là hôm nay bọn trường khác đi ngược chiều cứ nhìn mình rồi cười đểu. Bố mấy thằng GATO, vì không được chở gái đẹp nên gợi đòn đây mà, biết vậy tôi vênh mặt lên cười đểu lại chúng nó cho bõ ghét. Nhưng mà con trai đã đành, con gái nhìn thấy tôi bọn nó cứ che miệng cười tủm tỉm, lạ vãi.

Trong lúc sướng con cu mù con mắt, tôi cũng kệ mịa bọn nó, chứ quan tâm gì, trong lòng thầm rủa: "Bọn cá sấu chúa này chắc lại dính cúm H5N1 sinh thần kinh chăng?" Và tôi cứ thế bon bon đạp xe về, đến lúc gặp một thằng lớp khác đi ngang qua, nó thấy tôi liền đạp xe tới bảo:

- "Mày bị làm sao thế con, chở gái mà phanh hết cúc áo ra khoe dao găm dọc đường mà không biết ngại à? Bệnh quá đấy..."
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Thằng Lem
Quay lại truyện Duyên âm
BÌNH LUẬN