Logo
Trang chủ
Chương 6

Chương 6

Đọc to


Thế là cả bọn yên tâm thu hoạch nhãn khá nhiều rồi đem ra ngã ba thôn vừa ăn vừa được tôi kể chuyện ban nãy, làm hai thằng bé sợ són quẩy ngồi lì ở đó cùng tôi đợi sang hẳn mới dám về.

Đến chiều mấy thằng kéo thằng Tùng ra hỏi tội, nó kêu bố nó biết nên không cho ra. Kéo thằng bé đứng vào cái khe cột điện thì ôi thôi. Nó khá to nên không thể chui lọt vào đó. Cả hội được ván sợ hết hồn lần nữa.

**Cấp 2 (2):**

Năm lớp 8, tình hình học hành của tôi bắt đầu tồi tệ hơn. Đặc biệt với môn Toán, mọi người chú tâm học nhất tôi lại mất gốc từ lớp 6 nên tính mấy phép cộng trừ số nguyên (âm dương) còn không làm nổi. Tôi nhớ mãi một bài toán mà cô giáo lớp 8 cho để thử mấy học sinh kém như tôi với đề bài:

- Giải phương trình: x - 5 = 5

Bài toán trẻ con chỉ việc chuyển vế đổi dấu như vậy mà tôi với thằng bạn thuộc hàng nghịch nhất nhì lớp không làm nổi.

Đây là một ví dụ cho mọi người biết tôi học dốt đến mức nào.

Chật vật cuối cùng tôi cũng lên nổi lớp 9, may không bị lưu ban. Đến tuổi này bọn trẻ con mới lớn chúng tôi bắt đầu dậy thì và để ý đến con gái. Những câu chuyện liên quan đến gái gú được bàn tán ở mọi nơi, lúc thì khen con này xinh con kia xấu, hàng họ này nọ v.v… Còn riêng tôi cũng chẳng dành thời gian cho mấy chuyện để ý con gái lắm. Có lẽ tính tôi vẫn còn trẻ con nên vẫn còn ham mê mấy trò nghịch ngợm linh tinh.

Tình hình học tập ở kì đầu kì 1 lớp 9 của tôi vẫn không khá khẩm hơn, còn thành tích phê bình trước toàn trường thì đứng tốp 4. Cuộc sống như vậy sẽ mãi mãi tiếp diễn nếu không xảy ra một việc khá ngẫu nhiên.

Hôm đó lớp tôi có tiết học Công nghệ Điện. Cô giáo môn này thuộc vào nhóm "khó xơi", rất là nghiêm khắc, tôi thuộc hạng cứng đầu cứng cổ nhưng cũng rất nể cô giáo này. Dù sao cũng là "tránh voi chẳng xấu mặt nào".

Trước giờ vào lớp tôi kiểm tra sách vở thì thấy thiếu mất quyển vở bài tập môn Công nghệ, tính tôi lười học nhưng vốn dĩ rất cẩn thận khó có thể quên vở được. Lục lọi trí nhớ một lúc không tài nào nhớ nổi quyển vở bài tập ở đâu. Thôi đành chạy về nhà tìm chứ hôm nay có tiết kiểm tra 45 phút môn này. Bà giáo mà kiểm tra vở bài tập không có thì bà cho ra sân mà ngồi ngắm kiến, mà đối tượng nghịch ngợm có tiếng như tôi làm sao có thể giải thích với cô lí do quên vở được.

Hậm hực không thèm đi về theo lối cổng trường, tôi nhảy tót qua bờ tường để ra ngoài trường (Dù sao bờ tường cũng gần đường về hơn, đỡ mấy bước chân cũng tốt).

Còn khoảng 20 phút nữa là mới đến giờ vào môn Công nghệ (trường cấp 2 thường có 15 phút để ôn lại bài cũ đầu giờ) nên tôi vẫn thong thả đi. Tôi đi được khoảng nửa đường thì thấy tiếng gọi:

- Dũng ơi đợi tớ với!
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Quay lại truyện Duyên âm
BÌNH LUẬN