Em biết em lớn tuổi hơn khối bạn trẻ f145, nhưng cứ xưng em cho trẻ vì năm nay em 25, 26 mà vẫn lông bông lắm.
Hồi trước, cách đây mấy năm, em cũng gọi là có tí uy tín ở cái miền mà thanh niên đêm nào cũng du học ấy, chuyện xe xiếc em cứ xí chỗ là thế nào cũng được inbox. Mà khổ, tính em chỉ thích tán cho vui chứ không tán để xếp hình. Cái này em thề em nói thật, vì em sợ sau này người nhà chúng nó vác dao tìm em thì nhà em tuyệt tự, bố mẹ có tội với tổ tiên chết.
Một ngày đẹp trời, em ngồi cà phê sáng ở quán quen trên phố cổ, đọc báo chờ đến giờ cơm trưa. Lúc ấy em chưa có người yêu, phần vì chưa muốn yêu, phần vì chưa gặp được người thích hợp. Theo thói quen, em click vào cái biểu tượng đen đen hình chữ L dưới thanh trình duyệt. Đập vào mắt em ở mục share-xả là một topic có cái tít khá kêu. Em rê chuột đọc và nhớ mang máng là ông kỹ sư nông nghiệp muốn nhờ người chăm sóc một em rau ruột mà theo ông ấy giới thiệu là khó tiếp cận, có học, chỉ cần tình, không cần tiền, yêu cầu phải sáng sủa một tí, ví và xe ngon ngon một tí, lại còn phải có ít chất xám trong đầu thì ông ấy sẽ hướng dẫn từ A đến Z.
Đúng kiểu "tình cảm" em thích đây rồi. Em không đặt gạch mà inbox thẳng luôn "có nhà khu Ciputra, LX nhập, Camry 2.4, đẹp trai tương đối, mới du học về. Mong tin bác". Nói du học cho oách chứ thực ra em học trường quốc tế, làm luận văn thì sang Úc mấy tháng thôi. Xong rồi em cũng không hồi hộp mong chờ lắm vì list rau của em vốn đã dài rồi, thêm một số nữa hay không cũng đến thế!
Từ thủa cha sinh mẹ đẻ đến cách đây vài tháng em nào biết yêu là gì. Hơn hai chục năm xung quanh toàn bạn bè, em gái, chị gái, bạn gái (bạn là con gái) và "hàng", hết. Cũng tại những mối quan hệ của em không tài nào dẫn em đến với người con gái nào đặc biệt mà dù có thì chúng nó cũng không dám yêu em, hoặc cũng có thể tại em chứng kiến nhiều cảnh trớ trêu của tình yêu quá nên em hãi.
Gần một tuần sau, ông kia inbox lại hẹn online Yahoo nói chuyện vì ông ấy thực sự muốn có người "tử tế" để gửi gắm cô em kia.
Chào hỏi qua loa xong xuôi, lão ấy thấy em có vẻ công tử ngon zai nên bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn. Đến lúc em hỏi về số đo ba vòng thì lão cho em một cái ảnh của "rau", ảnh chụp ngoài trời nên mặc nguyên quần áo, tuy mặt bị che nhưng dáng khá chuẩn và da rất trắng, tóc dài ngang lưng đúng kiểu em kết luôn.
Em hỏi có ảnh nào khác không thì lão bảo lão không muốn bêu em ấy ra nên chỉ share cho mình em, ảnh nóng lão cũng không có luôn. Em nhiệt tình thì lão tiếp, không thì coi như không có duyên. Nghĩ cũng chẳng thiệt gì, mà thực sự em cũng bắt đầu có hứng thú nên lại ngọt nhạt hỏi thông tin.
Những gì lão cung cấp cho em là rau sinh năm 92, học đại học ở một trường khá nổi tiếng về gái đẹp, em này nhà khá giả nên không hám tiền, chỉ cần tương xứng với em nó là được, ngoài ra thì mới đầu em nó khá khó gần, chảnh chọe, muốn lấy lòng em nó phải tỏ ra mình dí dỏm, khôn lanh không thì em nó sút thẳng cánh luôn từ vòng gửi xe. Mà đặc biệt em nó biết kha khá món ăn chơi và cực ghét những thằng ba hoa chích chòe. Kén vãi.
Nghe có vẻ em rau này chất chơi, máu tò mò của em trỗi dậy. Em nhận lời luôn, coi như một cuộc phiêu lưu và trải nghiệm mới.
Sau đấy ông này cho em thông tin cụ tỉ của em nó. Gồm tên thật, ngày tháng năm sinh, số điện thoại, Facebook, Yahoo, Sky, sở thích và những nơi thường đến, quá chi tiết luôn. Chốt lại, lão dặn đi dặn lại là cực khó tiếp cận và làm quen, nhưng qua được bước đấy thì việc còn lại không có gì khó khăn.
Em vào Facebook của em nó và add một cơ số bạn bè của em ấy (gọi là em nó mãi thế nào ấy, thôi em gọi luôn là "Gà" vì đấy là nickname của em nó). Xong xuôi em lấy cái sim điện thoại cũ, nạp thêm tiền rồi bắn thẳng sang số của Gà 500k. Vài phút sau em nhắn tin cho Gà bảo "xin lỗi, mình nạp nhầm tiền, bạn có thể vui lòng bắn trả cho mình không?"
Em chờ đợi 2 phút, rồi 5 phút sau không thấy tin nhắn trả lời. Em vẫn kiên nhẫn chờ thêm, trong đầu hơi lăn tăn hình như mình hơi mạnh tay quá thì phải. Gần 30' sau, vẫn không có hồi âm. Em gọi vào số đấy, giọng con gái ngọt như mía lùi, nghe có vẻ ngái ngủ. Lúc đấy là buổi chiều các bác ạ.
- Alo?!
- Bạn ơi, mình nạp nhầm tiền vào số của bạn, bạn có thể...
- Hở...uhm, không để ý. Lát trả. Không ai lấy đâu mà sợ.
Rồi em nó tắt máy luôn. Giọng con gái Hà Nội gốc, nghe êm ru luôn, em bắt đầu thích em nó rồi. Đến gần tối thì có tin nhắn của Gà. Vẻn vẹn chỉ có số seri thẻ nạp, kèm một câu lạnh lùng "không biết bắn tiền. Khỏi reply."
Đề xuất Bí Ẩn: [Kỳ Bí] Quá trình khai hoang từ thế kỷ 19 của Gia Tộc