Logo
Trang chủ

Chương 16

Đọc to

Đến giờ chắc mình xin phép kể chuyện theo kiểu review thôi, cứ như đang ngồi tâm sự với mọi người ấy. Ban đầu cũng định "són" ra thành truyện, nhưng mà ngồi gọt giũa từng câu chữ cho nó thành hình hài chương hồi chi mệt xác. Không lằng nhằng nữa, mình kể tiếp đây:

Đến đoạn mình bị đánh cho thừa sống thiếu chết.

Sau đó thì cũng lết được về phòng, vác cái thân tàn lên 5 tầng lầu đúng là cực hình, vừa bước vào phòng thì mấy thằng bạn trợn tròn mắt nhìn. Anh Linh có vẻ quan tâm nhất, hỏi ngay:

"Đệt, chú mày bị làm sao thế kia?"

"Em bị mấy thằng năm nhất đánh hội đồng anh ạ."

"ĐM, bọn mất dạy, thằng Bình, thằng Dương, mau qua kêu bọn 510, 511 ra tìm bọn nó tính sổ." Hai thằng kia quê Quảng Trị, cũng chẳng ngán bố con thằng nào. Anh Linh thì như đại ca của phòng, chả sợ ai vì có người quen làm công an thành phố, nghe đâu cũng "máu mặt". Nhưng lúc đó mình can lại:

"Thôi anh, bọn nó có giang hồ bảo kê, giờ cứ kệ đó đi, tính sau. Đánh qua đánh lại thì học hành gì nữa. Ra trường rồi mình cho bọn nó biết mặt."

"ĐM, nhìn mày bầm dập thế kia, ức lắm."

"Kệ đi anh, giờ mà đánh nhau thì sau này từng thằng trong phòng mình bị "hốt" đó anh."

"ĐM, sợ bố con thằng nào!"

Sau một hồi can ngăn thì mọi chuyện cũng dừng lại. Lúc đó phải vậy thôi, đi học xa nhà đâu có dễ, cố mà học cho xong. (Các bác đừng bảo bọn mình trẻ trâu hung hãn gì, đều là sinh viên xa nhà nên đoàn kết thôi, lại sống gần nhau nữa).

Hôm sau mình lên lớp với cái má sưng vù, một bên mắt thì tím bầm. Lên lớp bọn nó cũng hỏi han này nọ, rồi ai về chỗ người nấy. Chỉ có em Ly là có vẻ quan tâm hỏi han hơn, chắc tại mình là lớp trưởng. Thú thật là mình cũng không đẹp trai gì, nhưng chả hiểu sao em nó lại quan tâm đến vậy.

Sau đó mình với Ly nói chuyện với nhau nhiều hơn, thỉnh thoảng hai đứa lang thang trong sân trường, nhưng mình tuyệt nhiên không có ý đồ gì cả. Thấy em nó cần nói chuyện thì mình lắng nghe, chia sẻ thì mình chia sẻ, rồi thành ra thân thiết hơn. Nhưng tình yêu thì mình chỉ dành duy nhất cho em (Hạnh), vẫn nói chuyện, vẫn an ủi, chia sẻ, động viên nhau. Nhưng con gái nhiều khi khó hiểu thật, có lẽ họ chỉ muốn người yêu là của riêng họ. Sau một thời gian cứ chơi thân với em Ly như vậy thì hình như Th (bạn của Hạnh) biết chuyện. Kết quả là sau 2 tháng nói chuyện với em Ly thì vào một ngày "đẹp trời", em (Hạnh) "đột kích". Em và Th vào trường ngay lúc mình đang đi với Ly từ lớp ra. Thời gian đó bọn trong lớp tưởng mình với Ly yêu nhau, nhưng mình thì khẳng định là không. Đang đi thì em đứng chặn trước mặt mình, tát bốp một phát rồi hỏi luôn:

"Tôi vào đây. Vẫn nói yêu tôi, mà anh thế này à?" Nghe câu này mình ngạc nhiên lắm, tay xoa xoa cái má, đau điếng người. Con gái tát đau thật!

"Hả? Em... vào khi nào?"

"Lại còn giả ngây ngô à?" Nhìn em lúc này đúng là "sư tử" luôn các bác ạ.

"Giả gì...?"

"Đây là ai? Vẫn còn yêu thương ngọt ngào quá. Thế mà lại cặp kè với người con gái khác hả?"

"Haha, em hiểu nhầm rồi. Bạn anh thôi, bạn cùng lớp."

"Ly, đây là Hạnh, bạn gái mình."

Lúc đó Ly mới dám mở lời chào hỏi em, cũng may con bé biết điều, chứ nó mà cố tình phá đám nữa là mình mất em như chơi. Mọi chuyện ổn thỏa, mừng hú vía. Sau đó thì chào Ly, mình với em và Th đi ăn đi chơi. Đúng lúc hết tiền, mình lại chạy theo em Ly vay ít tiền, ngại chín cả mặt.

Chiều đó rủ nhau ra biển, biển đẹp, gió mát, có vẻ sóng hơi to. Ba đứa ngồi trên bờ chơi, chiều gọi ốc, ghẹ ăn. Chơi sang quá nên cũng gần hết số tiền mình mượn của em Ly.

Tối về nhà Th chơi một tí thì mình về, nhưng em lại không chịu, bắt mình đi chơi với em đến lúc xem cầu Sông Hàn quay luôn. Em nhõng nhẽo quá nên mình đồng ý.

Đứng trên cầu chờ cầu quay, mình ôm em từ phía sau (giống phim Titanic nhưng không giang tay ra). Đứng hóng gió thì em nói:

"Cầu quay hướng nào anh?"

"Ờ, anh nghe nói, nghe nói thôi nha, nó quay dọc theo 2 cái trụ kia, xong rồi lại quay lại như thường."

"Ừ, hay nhỉ. Có khi nào anh cũng quay đi như thế không?"

"Có em rồi, anh quay đi làm gì nữa."

"Không biết đâu anh, nhưng anh có quay đi như thế thì vẫn quay lại mà anh nhỉ?"

"Ừ..."

"Nếu anh có quay đi thì vẫn có một người đứng chờ anh quay về, nhưng chỉ một lần thôi."

"Ngốc, anh yêu em thôi."

Chờ mãi thì cũng đến giờ cầu quay, nó quay dọc sông rồi lại trở về trạng thái cũ, nói chung là chả có gì đặc biệt cả. Coi xong thì chả còn đường về nữa, nhà trọ khóa cổng, ký túc cũng khóa cổng. Đi lòng vòng chán rồi lại ra bờ biển, mình mỏi chân kinh khủng, em thì vẫn cứ đi. Mình mới hỏi:

"Em không mỏi à?"

"Hì... có. Nhưng không biết ngồi đâu."

"Haizzz, mỏi sao không nói. Thôi, ngồi xuống đây nghỉ đã."

Hai đứa ngồi xuống cát nhìn biển. Biển tối thui, có cái quái gì mà nhìn. Em dựa vào mình, cứ thế nói chuyện, một lúc sau thì em ngủ luôn. Mình cứ nói mà không biết em ngủ, nhìn em ngủ chắc em mệt lắm. Lắc nhẹ em hơi tỉnh, mình hỏi luôn:

"Mình thuê phòng cho em nghỉ nha."

"Không... em ngủ thế này."

"Không được. Đi, để anh kiếm phòng."

Rời khỏi bờ biển, đi một lúc thì tìm được cái phòng trọ. Nhận phòng xong đưa em lên. Mở cửa ra thì phòng đơn, haizzz, thôi thì cho em nằm giường, mình ngồi thức.

"Anh ơi, có một giường."

"Ừm, thì sao? Anh với em ôm nhau ngủ. Haha."

"Đánh cho giờ."

"Anh đùa thôi, em ngủ đi, anh ngồi ngắm em."

Để em ngủ, mình hết ngồi chán rồi lại đứng, chán quá ra đứng cửa sổ ngắm đường, lâu lâu có cái xe chạy qua. Đang mải mê ngắm thì em ôm mình từ đằng sau. Mình quay lại ôm em, hôn em, bế luôn em lên tay, tiến về phía giường. Đặt em xuống, nằm đè lên em mà hôn. Lúc này thì mình không kiểm soát được nữa, hôn xuống, cởi từng cúc áo em, cởi luôn áo chip, cởi quần jean em đang mặc, mà hôn lên tất cả những vùng da của cơ thể em. Người em cũng nóng lên, hơi run. Mình cũng cởi sạch đồ mình ra, cởi luôn cái quần bé còn lại của em, cứ thế mà mân mê cơ thể đầy đặn của em. Đang chuẩn bị "XH" thì em nó rên vào tai:

"Anh... không được. Nghĩ cho em."

Khi đó đang lúc cao trào, nhưng nghe em nói thế nên đành cố dừng lại, ôm chặt lấy em.

"Anh xin lỗi... Rồi, rồi... anh xin lỗi."

Thế là lại ôm nhau ngủ, haizzzz... thốn lắm.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, hai cơ thể trần như nhộng, lại ôm nhau cười khúc khích. Xong một đêm hoan lạc không "XH". Dậy tắm rửa, đi ăn sáng. Xong xuôi mình dẫn em qua Hội An chơi, đi trong buổi sáng vì chiều em sẽ về Hà Nội.

May có em vào mình mới có dịp qua Hội An chơi, nhà cửa cổ kính thật. Qua ăn cơm gà... rồi ngắm nghía một lúc, hai đứa lại nhí nha nhí nhố như trẻ con, nhìn em đáng yêu với bộ váy dài ngang đầu gối trong không gian cổ kính của Hội An. Gần trưa mình "vả" em bắt xe về, do còn sớm nên ghé vào Non Nước tham quan.

11h về phòng Th, nấu cơm ăn xong đưa em ra bến xe. Ôm nhau giữa bến xe, em có khóc, mình cũng buồn, haizzz. Ai mà chả buồn. Rồi em lên xe về Hà Nội.
 

Đề xuất Voz: Thời học sinh đáng nhớ
Quay lại truyện Em đã là thiên thần
BÌNH LUẬN