Logo
Trang chủ
Chương 50

Chương 50

Đọc to

Sáng sớm hôm sau, Ly đã trở lại Sài Gòn. Em đi sớm khiến tôi thấy hơi lạ, nhưng sợ em lại lo nghĩ nhiều nên tôi cũng chẳng buồn hỏi. Một phần vì con người em tôi hiểu quá rõ, có chuyện gì cũng giấu kín chứ không bao giờ thổ lộ hay tâm sự với ai. Phần khác vì tôi còn chưa biết phải làm thế nào trước việc Ly nhờ tôi chăm sóc bé My. Con bé dường như chẳng thèm nói chuyện với tôi, thậm chí còn không thèm nhìn mặt. Bằng chứng là vụ sáng nay, tôi vừa dắt xe qua chở bé My đi học mà con bé một mực không chịu lên, cuối cùng bác Q phải mất công chở nó đi học, còn tôi thì lủi thủi đạp xe một mình đến trường... Mặc dù trước đó em Ly cũng cười gượng mà trấn an:

- Anh đừng lo quá, con bé giận mấy bữa là hết thôi mà. Hì, thôi anh đến trường đi, kẻo trễ giờ đấy...

Tôi đến trường mà tâm trạng chẳng khá hơn, đầu thì nghĩ toàn cách để làm hòa với em My. Con nhỏ coi dễ thương vậy chứ giận dai lắm. Mà con bé không biết đầu óc có vấn đề gì không hay là thần kinh không ổn định, ai không thích lại đâm đầu vào thích tôi mới khổ chứ... hic...

- Nghĩ gì mà đăm chiêu vậy mày, không vào lớp hả? - Tiếng gọi của Hải Cận vang lên ở đằng sau làm tôi giật mình. Quay người lại... hóa ra tôi bận nghĩ về em My rồi đến trường lúc nào cũng chả hay nữa...

- À, không có gì, mà hôm nay sao đến trễ vậy? - Tôi lắc đầu cười khổ sở trước câu nói đầy dò xét của thằng bạn.

- Ừm, nhà tao có chút chuyện, ủa, mà con bé kia đâu... - Hải Cận nhìn tôi vẻ ngạc nhiên.

- Ai, mày nói gì tao không hiểu...

- Thì... con bé dễ thương mấy bữa đi chung với mày đó... hê hê...

- Không biết, mà mày đừng có dại mà có ý đồ gì đen tối nghe chưa, con bé mới lớp 10 thôi đấy... - tôi nạt nó ngay.

- Ừm, biết rồi, mày làm gì nóng thế, tao hỏi vui thôi. À, mà mày chuẩn bị gì chưa, chiều nay khai mạc giải đá bóng toàn trường đấy... - Hải Cận vội chuyển chủ đề.

- Ủa... sớm vậy, tao tưởng tuần sau chứ...

- Đúng là tuần sau, mà mấy ông thầy bên thể dục mới chuyển, mày liệu mà đi sớm, lớp mình đá trận khai mạc đấy...

- ……………………

- ……………

Lần này thì tôi im luôn không trả lời, chỉ cười nhạt nhẽo rồi chạy nhanh vô lớp. Hải Cận cũng chẳng kịp hỏi gì vì lúc đó vừa đánh trống vào giờ. Nhưng tôi tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, vừa ngồi vào chỗ tôi đã bất giác rùng mình vì cái nhìn đầy sát khí của nhỏ Diệu Linh, haiz... lại có chuyện gì xảy ra nữa đây không biết...

- Tiết 1 kiểm tra anh ngữ đấy, ông biết chưa? - Con nhỏ đứng nhìn chằm chằm tôi một chốc lâu rồi mới lên tiếng.

- À, biết... hì hì...

- Biết rồi thì tập tài liệu tôi đưa ông đâu... đưa đây tôi kiểm tra... - T_T

- Tập tài liệu nào? - tôi giả ngu.

- …………………

- À, cái đó... tui để quên... ở nhà rồi...

Tôi khổ sở rặn ra từng chữ. Nói thật thì cái tập đó em Ly đưa cho tôi nhưng tôi có kịp làm gì đâu, may mà sáng nay đi gấp quá nên không đem chứ cũng chẳng biết giải thích sao với nhỏ Diệu Linh...

- Quên hay chưa làm, nói thật đi...

- Thật, quên mà! - Tôi gật đầu khổ sở, hic, đã dại phóng lao thì phải theo lao chứ sao giờ...

- Ừm, vậy ông đọc hết công thức thì HTĐ, QKHT, QKĐ, HTHT, bảng động từ bất quy tắc cho tui nghe.

-

Con nhỏ nói hết câu mà tôi nghe sét cứ đánh ầm ầm bên tai. Gì chứ môn Anh là tôi ngu nhất 12 năm đến giờ, ngay cả việc đơn giản nhất là viết một từ ngẫu nhiên bằng tiếng Anh tôi còn không biết chứ đừng nói gì việc nêu hết mấy cái công thức rối rắm này...

- Sao thế, đọc đi, bộ ông giỡn mặt với tui hả?

Tôi nghe vậy mà vội lắc đầu lia lịa ngay...

- Không... có... tại tối... qua... tui... mệt quá nên chưa học, Linh thông cảm cho tui đi... - tôi cố ra vẻ khổ sở.

- Không có thông cảm gì ở đây hết, lần này ông mà dưới 5 điểm thì đừng có trách đấy nhé... hứ...

Nói hết câu là nhỏ Diệu Linh bực bội về chỗ luôn, riêng tôi thì được một phen hú vía, ai thì không nói chứ... con nhỏ đó thì dám lắm...

Nói vậy thôi chứ không hẳn là tôi sợ nhỏ Diệu Linh, chỉ là tính em nó thì hơi giống con trai, gặp ai cũng muốn đánh, lại là con gái hiệu trưởng nên cả trường chả thằng nào dám động vào cả. Nhưng nói gì thì nói cũng lỗi tại tôi, em nó đã mất công chuẩn bị thế mà tôi không học đã đành còn chẳng nói được tiếng cảm ơn, làm nhỏ Diệu Linh giận thế cũng phải...

Không biết vì sao chứ từ ngày nhỏ này chuyển qua học chung lớp với tôi thì số tôi toàn gặp chuyện gì đâu không các bác ạ... hic...

p/s: chap hơi ngắn nên có gì sáng mai mình bù nha... mn thông cảm...
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm (Dịch)
BÌNH LUẬN