Mình cũng lăn ra ngủ lúc nào k biết, rồi đến 4h hơn tí em có điện thoại, cả 2 cùng giật mình tỉnh giấc.
- Alo con nghe ạ. – Em nói.
- Dạ vâng con về ngay.
- Sao thế em? – Mình hỏi.
- Bố em về thăm bà nội tối nay. – Em nói.
- Thế hả??
- Dạ 2 hôm nữa em mới lên anh ạ.
- Sao đột ngột thế??
- Dạ em cũng k biết, chắc lại chuyện tranh chấp sổ đỏ gì ở quê.
- Ừ thế em về nhé, để anh sang chuyển đồ giúp.
- Thôi anh, có gì mà chuyển đâu ạ, vs cả em xin phép mẹ sang thăm anh ốm, giờ anh chạy ra khỏe như hùm thế này mẹ nghi ngờ em chết. – Em cười tươi.
- À ừ, thế đành vậy. anh thơm cái đã nhé?
- HIhi, anh H hâm. 2 hôm nữa là em lên mà. – Em cười.
- Chụt ! – Mình thơm em 1 cái vào môi, sâu lắm, cơ mà k dám đá lưỡi, chưa có kinh nghiệm các thím ạ.
- Để anh đưa em xuống nhà nhé. – 15s sau mình bỏ ra, chắc tầm tầm ấy vì đếu ai đếm s khi hôn hả các thím.
- Dạ vâng.
- Về nt cho anh nhé. – Mình đưa em ra cửa nhà.
- Dạ vâng anh vào đi k ốm lại đấy, em về đây.
- Ừ. – Mình đứng chờ em cho đến khi em vào nhà, lúc sau mình thấy em đi vs bố bằng con Santafe. Haizz, lòng buồn man mác các thím ạ.
Chiều đến mình ngồi nhà, chơi game gủng các thứ, chán chết. Đúng là thiếu em giờ thấy buồn thật híc híc. Mình k dám nt cho em sợ em bận, nghe nói bàn nội em khó tính lắm, ai dùng đt di động trước mặt bà là bà chửi te tua vì đài báo nói sóng đt ảnh hưởng đến sức khỏe.
Cơm nước tắm rửa xong mình lên nhà ngồi online face. Chờ mãi đến 9h30 hơn hay sao ý em gọi đt cho mình, buôn dưa lê. Cái phần gọi điện mình xin bỏ qua nhé, vì có vài thông tin mình k muốn nói liên quan đến nhà em. Em cũng kể nhiều rồi nói nhớ mình. Mai nếu có đk thì mình sẽ kể rõ hơn. Tại hôm nay có mấy bác hóng chap, mai đi làm hoặc đi học sớm, mình k muốn mấy bác bị mệt mỏi.
Đề xuất Tiên Hiệp: Phổ La Chi Chủ [Dịch]