Ăn xong em với em rửa bát, mẹ thì ra ngồi gọt hoa quả. Lúc ngồi ăn thì nói chuyện nhiều lắm các bác ạ, em cũng chả nhớ được. Nhớ mang máng vài câu thôi cơ mà chả nhớ bắt đầu câu chuyện thế nào để tả lại cho các bác, nói chung là vui lắm. Một lúc sau thì em về bảo là dọn nhà, lúc này bố mẹ em vẫn ngồi xem TV, chả hôn tạm biệt được, chán thế. Em tiễn em ra cửa rồi cười tình phát
Chào tạm biệt em, em lên nhà ngủ, đêm qua thiếu ngủ với sáng nay dậy sớm mỏi vê lờ. Cơ mà trước khi ngủ vẫn cố lên voz với vào vài trang dạy làm clip. Mấy cái style đơn giản + aegissub thì không lo các bác, em toàn làm cho ex hồi cấp 3. Cơ mà giờ quan trọng là vài cái style đẹp đẹp ý ạ. xem xong em đi ngủ. Ngủ đến 3h20 chiều thì em dậy, thấy chán chán, cầm điện thoại nhắn tin cho em
- Em đang làm gì thế?
- Dạ em đang dở tay cọ cái bếp hihi. – 10’ sau em trả lời
- Anh sang nhà em chơi nhé?
- Dạ vâng hihi
Nói rồi em mặc cái quần dài vào, phòng ngừa sâu siếc cọ quậy sang thì thấy em đang hí hoáy ở vườn
- Linh hâm mở cửa cho anh ! – Em nói
- Dạ hihi, anh H hâm.
- Em đang tưới cây à?
- Dạ vâng. – Lại nhớ đến cái vòi định mệnh phun nước vào sâu của em ngày nào, giờ nhìn nó em ghê ghê
- Chiều em làm gì không?? – Em nói rồi cầm cái cuốc cạnh đấy xới xới đấy ở gốc cây lộc vừng cho em
- Dạ không anh hihi
- Thế mình đi ăn nem chua rán đi.
- Dạ vâng, ơ mà nem chua ăn có tốn tiền không anh?
- Tầm 100k 2 người đổ lại ăn nhòe ý mà em.
- Thế em với anh chia đôi nhé hihi.
- Thôi để anh trả, hâm.
- Thôi, em muốn chia sẻ với anh mà, anh H hâm hihi. – Em nói, giờ người con gái như em liệu có hiếm không nhỉ? Em thấy thật may mắn khi em có em
- … - Em im lặng éo nói được câu gì, phủi phủi tay đi lại gần chỗ em
- Em ! – Em gọi
- Dạ?? - Em ngước lên nhìn em
- Anh thích em. – Lúc này cảm xúc của em mãnh liệt lắm, em muốn nói câu yêu em nhưng không thể, tâm trạng lúc này của em giống y xì như của em hôm trước nói chuyện điện thoại
- Anh H hâm hihi. – Em nói rồi véo mũi em cái
- Chụt ! – Em khóa môi em ngay tại sân nhà em. Lâu lắm, chắc phải 20s, Không đá lưỡi gì nhé các bác, hôn môi thôi, em đếu biết đá lưỡi
- Anh hâm. – 20s sau em bỏ ra, em dựa vào ngực em rồi nói, kiểu nũng nịu ý, phê lòi.
- Hâm mới thích em nhiều thế. – Em cười
- Hâm quá hâm quá hihi. – Em đấm đấm vào ngực em.
- Em dọn gì nữa không??
- Dạ em phơi nốt quần áo là xong anh ạ
- Ừ thế mình phơi rồi đi ăn nem chua nhé. - THơm cái nữa bù mấy hôm nhớ này. – Em thơm má em, sướng phê lòi
Khoảng 4h thì em với em đi lượn phố rồi ăn nem chua. Cơ bản là lúc nãy ở trên phòng, nghe loáng thoáng dưới nhà là 2 hôm nữa sinh nhật em, nên đi đường em nghĩ ngợi đủ thứ, em muốn tạo bất ngờ cho em. Tí nữa thì đi vào cái đường một chiều
Nem chua rán xong bọn em ra về, lượn phố loanh quanh rồi em tính là về cái ghế đá đằng sau ngõ ngồi nói chuyện. Trên đường đi em ôm em chặt lắm các bác ạ, còn dựa đầu vào vai nữa, sướng phê lòi. Về đến chiếc ghế đá quen thuộc ngày nào, em nói đủ thứ chuyện, vừa nói vừa cầm tay em, ủ ôi tay em mềm mại lắm, có một vết sẹo nhỏ ở mu bàn tay vì hồi trước nghịch dao, còn tay em thì toàn sẹo vì hồi xưa dại gái Cơ mà dĩ vãng cmnr. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp nếu như em đếu dở chứng là muốn vừa dắt xe, vừa nói chuyện với em cho nó lãng mạn. Còn hơn 100m về nhà thì đi mợ xe máy đi, lại còn bày đặt, giờ thấy em ngu như lợn. Đi bộ về qua cái nhà bà Tám cạnh nhà em, có con chó mới đẻ hay sao ý. Em thì đi phía trong, em đi phía ngoài. Đang đi nó xồ ra, tợp cho cái. Đệch, em đếu kịp phản xạ, giật cả mình. Cơ mà vừa giật mình cái thì nhận ra bị nó xơi mất miếng rồi. Em hốt hoảng la lên, em cũng hoảng. Cơ mà lấy chân trái sút phát người con chó. Con chó vẫn máu lửa định tợp phát nữa, may mà bà Tám ra kịp đuổi con chó. Bà cũng xin lỗi vài câu nhưng hoảng quá nên giờ em ếu nhớ được. Chỉ nhớ mỗi khuôn mặt em Linh đang lo lắng thôi ạ. Yêu thế hỹ hỹ
Về nhà em sát trùng cho em, lấy ít ô xi già nhỏ vào. Bình thường chắc xót lắm cơ mà giờ em nhỏ cho em chả cảm thấy đếu gì, thấy sướng ý hỹ hỹ. Tối cơm nước xong thì em được em đưa đi tiêm. Lúc vừa về lên VOZ nói chuyện với các bác, em có ngủ 30 phút, ếu biết tự nhiên mỏi vãi nên lăn quay ra ngủ, chả nhớ gì mấy buổi tối. Lúc Linh đèo em đi tiêm thì ôi thôi, cuộc đời sung sướng các bác ạ. Em ngồi sau, em đèo, em mặc cái áo khoác mỏng, em cũng mặc cái áo khoác mỏng giống em. Sợ rồi nên chả dám mặc phong phanh nữa. Em ôm em chặt lắm, lâu lắm em mới có cảm giác này, em hạnh phúc lắm các bác ạ. Có nói thêm là lúc đang ôm, em làm ngay câu:
- Anh ôm nhiều quá em đánh thuế đấy hihi
- Sao đánh thuế anh??
- Ôm nhiều sợ anh nhanh chán em ý. Xì.
- Hâm, thơm cho cái cho chừa này. – Em nhào lên thơm má em cái, vẫn cái mùi romano classic, sao thơm thế không biết.
Khám về em có nhắn tin cho em, rồi hát cho em nghe nữa. Có gì mai em sẽ bổ sung đoạn nói chuyện điện thoại nhé các bác, tình hình là đang ngồi loay hoay xem cái mạng mẹo thế nào, chán đời vãi.