Xong xuôi đâu đấy, cả nhà dọn cơm ăn, trong bữa thì nói nhiều mình cũng chả nhớ mấy. Đại loại là tối nay Linh sang nhà mình học thêm, có xin phép mẹ mình rồi. Cơ mà mẹ thì lại bảo Linh khách sáo như thế mẹ ứ thích. Ăn uống xong xuôi thì mình với em rửa bát, hôm nay lạnh nên rửa phê lòi ý ạ. Mình cứ trêu em mãi, trêu cái mụn của em ý các thím ạ. Em nũng nịu đổ lỗi: "Tại anh thơm em nên mới nổi mụn “ Yêu ghê cơ chứ hỹ hỹ.
Xong mình với em lên phòng mình chơi. Em nũng nịu bảo lạnh tay.
- Em rửa bát giờ tay lạnh quá.
- Đưa đây anh nắm cho. – Mình nói.
- Dạ vâng hihi.
- Lên giường mình nằm đọc Conan đi. – Mình đề nghị, đến cái chữ lên giường nghe ảo ảo nhỉ các thím.
- Vâng ạ hihi.
- Em đọc quyển bn??
- Dạ lấy quyển 74 đi anh. Hihi.
Rồi mình với em lên giường nằm đắp chăn, không XH gì nhé các thím. Ôi ôi cứ phải gọi là phê vãi. Cơ mà cánh kiếc thơm lừng luôn, mình bỏ ra 75k mua chai xịt khử mùi đâu phải để ngắm. Em gối đầu lên tay trái của mình, đầu thì dựa vào ngực mình, mình khoái nhất kiểu này, nhất là hôm nay rét vê lờ, sướng đừng hỏi các thím ạ. Đọc được lúc thì mình với em lăn quay ra ngủ, nằm ôm nhau sướng thấy bà. Cơ mà ngủ được khoảng 30’ thì tự nhiên có chuông báo thức, sư bố cái chuông chứ.
- Thôi em về dọn dẹp nhà cửa rồi tẹo nữa đi đón cu Tí nữa. – Linh hơi ngái ngủ uể oải nói, nhìn điệu ngáp che miệng của em, dễ thương đếu tả được.
- Ừ thế em về nhé. Chụt ! hì hì. – Mình thơm vào má em cái rồi cười.
- Anh này, em về đây.
- Từ từ đã. – Mình ôm lấy em, ôm chặt lắm, nghiện ôm em cmnr các thím ạ.
- Hihi, em về đây, tối khoảng 8h em sang học nhé anh.
- Ừ em về nhé. Anh xuống mở cửa cho.
- Dạ vâng. – Và như thế em đi, bỏ lại mình ở căn phòng vắng. Chán chả có éo gì làm, mình lăn ra ngủ đến chiều mới dậy.
Chiều đến tranh thủ dọn dẹp nhà cửa rồi tập tạ tí. À các thím cho hỏi giờ muốn bơm ngực thì bài nào ok nhất ạ?? Lâu không tập múi miếc là mờ hết cả.
Tắm rửa ăn cơm xong, mình lên nhà tranh thủ nghe vài bài nhạc, lướt web tí rồi sẵn sàng chờ Linh đến hỹ hỹ. Hôm nay thì như lều các thím ạ, chả được tí táu tí mẻ với em phát nào, tại thằng em mình nó ngồi cạnh học bài. Haizz, mang tiếng em học thêm mà sao bấn thế này. Thôi thì tả Linh vài phát cho các bác thèm vậy hỹ hỹ.
Em sang nhà mình, mặc bộ nỉ quen thuộc, nhưng em mặc thêm cái áo khoác mỏng nữa, tóc em vẫn buộc thấp, nhìn hiền dịu cực luôn. Da em trắng nõn nà, nhìn 2 má em hây hây hồng lúc ngượng trông yêu không tả được ý. Đôi môi em chúm chím đỏ, tự nhiên mà ứ cần son phấn. Nhìn em phây phây trông ối giời ơi yêu lắm lắm ý.
Học đến 9h45 thì bố trí nghỉ. Thằng em mình trước khi về còn hỏi em một câu bất cmn hủ:
- Chị Linh ơi, sao chị xinh mà chị lại yêu anh H xấu trai??
- Chị có yêu anh H đâu, chị yêu em thôi. Hihi. – Nói rồi Linh xoa xoa đầu thằng nhõi.
- Mày thích nói linh tinh không? Lướt. – Mình đá đít nó phát, bực vãi.
- Thôi em về đây hihi. – Nói rồi Linh về, bỏ lại mình nơi đây lạnh lẽo ngồi đá pes tay đôi cùng thằng em trời đánh này.
Ngày 13/11
Sáng 5h mình vươn vai thức giấc sau một đêm dài, và cảm giác đầu tiên là buồn đi đ'. Vươn vai hít thở một sớm mai bình yên, mình vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn sáng. Cái lạnh lạnh sun sâu của HN thật không lẫn đi đâu được, sao mà khoan khoái đến thế cơ chứ hỹ hỹ.
Thằng nhõi con thì hôm nay vẫn nằm chảy dãi, mãi đếu thèm dậy. Nhìn cái mặt ku này ngủ buồn cười đếu tả được. Hôm nay cả bố lẫn mẹ mình đều ở nhà.
- Bố dạo này không đi đánh cầu nữa à? – Mình hỏi bố.
- Ừ, dạo này trời rét, các em chân dài không mặc quần đùi ngắn nữa, nên thôi bỏ cầu lông. – Ông già chép miệc.
- Suốt ngày chân với dài, ngần ấy tuổi đầu mà cái thói huyên thuyên vẫn không chịu bỏ. – Mẹ mình nói.
- Ớ đấy, tao nói thật mà mẹ mày lại nói là huyên thuyên. Đùa chứ tôi làm gì có chân dài nào mà ngắm, chỉ có bu nó là nhất trần đời thôi. – bố cười với mẹ cái, trông bựa vãi.
- Thôi ăn đi rồi còn mà đến cơ quan ngắm mấy em chân dài. – Mẹ nói.
- Đã nói rồi, chân dài cơ quan nhiều vô khối, ngắm nhàm mắt lắm. Ngắm mỗi bu nó chân ngắn là khoái thôi. – Đính chính thêm là mẹ mình chân dài nhé, hoa hậu xóm những năm 90 đấy.
- Mà thằng H có công nhận với bố là đàn ông chúng mình, rất thích khám phá không?? – Bố quay sang hỏi mình.
- Dạ chuẩn, khám phá nhiều nơi, mở mang trí tuệ. – Mình đồng ý.
- Ấy ấy, mày nói khoa học quá, ý bố là chúng mình thích Khám và Phá cơ. – Ông già cười ngụ ý.
- À à con hiểu rồi. Hế hế. – Một lúc sau mình mới ngẫm ra, buồn cười vãi.
Ăn uống xong mình xúc miệng phát, cho nó thơm tho, rồi lên đường đi học, không quên nt chào buổi sáng cho Linh hâm phát hỹ hỹ.
Tới trường với nụ cười rạng rỡ trắng sáng từ PS hương ngọc trai. À mà hương ngọc trai hay là tinh chất ngọc trai ý, éo nhớ. Đến đã thấy ông nhõi Khánh Cứt ngồi ve vãn bạn Lan xinh tươi rồi.
- A anh chàng đẹp trai và hào hoa đã đến, mình xin có đôi quả rắm chào mừng sự kiện trọng đại này. – Khánh Cứt nói, cười toe.
- Mày không sợ mất hình tượng à?? – Mình nói mặt tỉnh bơ.
- Hihi, mà hôm qua sao H không đi vậy? – Lan hỏi mình, khẽ che miệng cười, trông thế éo nào ý.
- À ờ hôm qua tớ đau đầu.
- Sao đau đầu thế nào? Uống thuốc chưa? – Lan sấn tới, cơ mà thôi cưng ạ, anh có vợ rồi.
- À mình đau bình thường thôi, nhưng Khánh nó đau đầu ác lắm. – Mình xoáy đểu Khánh Cứt.
- Khánh cũng đau đầu hả? – Lan quay ra hỏi.
- Ừ mình đau lắm, đau lắm ý, đau vãi đái con gà mái. À nhầm đau lắm ý Lan ạ. – Đờ mờ ông Khánh cứt, mình cười tí sặc.
- Thế Khánh uống thuốc gì chưa? – Mình giả giọng Lan để trêu Khánh Cứt.
- Bước. – Nó quạu mình.
- A mấy thanh niên, mới sáng hào hứng thế?? – Duy Dê đến, hồ hởi đếu kém.
- À, Khánh Cứt bị ốm ý mà.
- Ôi thôi chết ốm sao hả Khánh ơi? Tao đã bảo mày quay tay ít thôi không quá liều, lỡ vô sinh thì sao?? Còn con Milu nhà tao, nó ở với ai? Khánh ơi là Khánh ơi. – Ông Duy Dê giả vờ đau buồn, bựa vcc.
- Hihi, mấy cậu trêu Khánh quá. – Lan cười, nhìn em cười thì tươi vl đấy, cơ mà thấy giả tạo.
Nói được nốt câu thì vào tiết, tất cả ổn định chỗ ngồi hết. Học cũng không có gì đáng nói lắm. À có chứ, mình soi được vòng 1 em Lan. Mà cái đệch, tu rồi cơ mà, căn bản nó đập phát vào mắt, bần tăng không hề có ý săm soi, nhưng trời tính không bằng người tính, à nhầm ngược lại. Cái vòng 1 của Lan đập thẳng mắt bần tăng, lúc quay sang mượn bút chì để vẽ. Nhưng bần tăng tu rồi, chỉ chung thủy với Linh hâm thôi. A di phò phò.
Đề xuất Tiên Hiệp: Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)