Logo
Trang chủ

Chương 123

Đọc to

Ôm ấp xong, cũng bắt đầu buổi học đã, mình xuống rót 2 cốc nước cam lên cho em.

- Giờ học tập nghiêm chỉnh nhé? - Mình nói.

- Dạ anh hihi.

- Phải cố gắng, cố vào ngân hàng như mơ ước của em, rồi sau đó chúng mình sẽ chính thức. Em hiểu chưa? Anh sẽ là điểm tựa cho em, em cứ hãy tiến về phía trước.

- Dạ rõ thưa anh hihi. - Em nói, rồi giả vờ tuân lệnh theo cái kiểu chào trong quân đội.

- "Tiến về Sài Gòn, ta quét sạch giặc thù. Tiến lên Linh hâm". - Mình cũng hùa theo em, cả hai cười rũ rượi. Vui lắm hỹ hỹ.

Học hành tập trung cao độ lắm các thím ạ. Hôm nay mình kèm em môn hình không gian, có nhiều bài khoai phết. Cũng tại lâu không nhớ với cả ít rèn luyện, mình giở mấy quyển sách giải, may mà có mấy bài giống giống. Đến 11h giờ thì mẹ mình về, gọi con dâu ý ới.

- Linh ơi, xuống nấu cơm với bác nào con.

- Dạ vâng, bác chờ con chút ạ. - Linh ngoan ngoãn nói vọng xuống, lúc này em đang làm dở nốt bài toán. Thương em thế không biết hỹ hỹ.

- Hôm nay ta sẽ giúp nàng một tay. - Mình nói.

- Hả?? - Em trố mắt nhìn.

- À thì vào bếp ấy, hỹ hỹ.

- Hihi, anh H hâm. Chờ em viết nốt rồi mình xuống nhé.

- Ừ ta đợi nàng hé hé.

Rồi chúng mình xuống phụ mẹ nấu cơm. Vừa xuống mẹ đã phán ngay một câu:

- Thảo nào ngày mai gió mùa về, hôm nay ông tướng lại nấu cơm cơ?

- Dạ con chăm chỉ mà mẹ.

- Chỉ được cái khéo mồm là nhanh. Linh với thằng H nhặt rau cho bác nhé con.

- Dạ vâng ạ. - Linh cười toe, hai đứa ra sân ngồi nhặt rau, tình củm thấy ớn.

Hôm nay cơm canh cũng bình thường thôi ạ. Vẫn rau muống luộc, thịt ba chỉ luộc, trứng rán và xúc xích Đức Việt rán. Cơm canh mẹ nấu với em nấu mà, ngon hết biết hỹ hỹ.

Ăn xong hôm nay mình rửa bát, em cứ tranh rửa với mình nhưng không, em học hành mệt mỏi rồi, mình phải ga lăng chứ. Em thơm nhẹ mình cái vào má, sướng không để đâu cho hết hỹ hỹ. Đang rửa thì thấy túi quần rung. Mình gọi em.

- Linh ơi, móc anh cái điện thoại trong túi quần cái, tay anh đang ướt.

- Dạ vâng ạ. - Em chạy vào lấy cái điện thoại trong túi mình. Cơ mà không đen tối gì nhé các thím.

- Ai gọi thế em?? - Mình hỏi.

- Chị Lan tươi. - Em mặt xịu xuống.

- Thôi em tắt đi.

- Em nghe máy nhé?

- Ừ em nghe đi. - WTF? Tự nhiên hôm nay gấu gớm.

- Alô ạ. - Em nói.

- Dạ không chị ạ, anh H đang rửa bát. - Em nói tiếp.

- Em là bạn gái anh H chị ạ. - Tự nhiên hôm nay mạnh bạo gớm.

- Dạ vâng em chào chị.

- Lan nói gì hả em?

- Hỏi anh rảnh không ý mà. Với cả bảo chiều rủ đi chơi. - Linh nhét cái điện thoại vào túi mình.

- Chơi với bời mệt não hề hề.

- Anh đi với chị ấy đi.

- Giời ạ, đi thì có mà Linh hâm nổi cơn tam bành thì chết. - Mình rửa bát xong, véo má em.

- Anh này, nước. Híc. - Em nhăn mặt nũng nịu.

- Anh nhầm hề hề. Thơm cái này. - Mình thơm em cái, sướng phê lòi.

- Thôi em về đây hihi. Anh H hâm.

- Sao về sớm thế??

- Dạ em về nằm ngủ một tí.

- Thế nằm đây ngủ với anh.

- Anh này cứ nói lung tung, bác nghe thấy lại mắng em.

- Ơ anh nói thật mà. Hâm. Anh có làm gì đâu, nằm ôm em ngủ thôi.

- Nhớ không được làm gì nhé, xì.

- Hâm. Đi chờ anh rửa tay cái. Anh cũng buồn ngủ rồi hỹ hỹ. - Mình rửa tay chân sạch sẽ, lên phòng cùng em nằm ngủ hỹ hỹ. Mẹ mình thì vào phòng từ lúc nãy rồi.

Leo lên giường, mình nằm ôm em, cơ mà không làm gì nhé. Sâu siếc là cứ... ngược hết cả lên, cơ mà kiềm chế, kiềm chế. Vẫn cái dáng ngủ quen thuộc, mân mê nốt quyển Conan 74, mình với em đọc được gần xong thì ngủ quên lúc nào không biết. Em ngủ trước mình, nhìn em thơ ngây quá, cơ mà ánh mắt em thi thoảng thoáng buồn vì quá khứ, rồi áp lực học hành nữa. Mình thương em lắm. Thương thật lòng chứ không phải thương hại đâu. Mình ôm em vào lòng, ngủ lúc nào ứ biết.

4h chiều mình mới dậy, mỏi vãi lúa. Đã thấy em về rồi, mở điện thoại thấy có tin nhắn của em và của Lan.

- Em về trước đây, à em chụp cái ảnh lúc ngủ của anh rồi hihihi. Anh H hâm. - Linh nhắn.

- Á á á. Đấm cho cái. - Mình nhắn lại.

- Hôm mai rảnh không? - Lan nhắn đến, ảo vãi lúa. Kệ mợ đéo trả lời.

- Hihi, anh H hâm. Em đi chợ với mẹ em đây. BB anh hihi. - Linh nhắn lại cho mình.

- Ừ em đi đi. Hâm hỹ hỹ.

Dậy thể dục thể thao một lúc, tắm rửa gọn gàng sạch sẽ ngăn nắp, mình ăn cơm rồi ngồi chờ em tới lớp hỹ hỹ.

Tối thì mình kèm đại số cho em, phần số phức cũng khá đơn giản, em hiểu bài nhanh lắm. Cơ mà ông nhõi con ngồi thù lù, chẳng làm ăn được gì, chán.

À đính chính thêm không các bác lại gạch đá. Chỉ có bố mình đi đến tối thôi, mẹ mình không biết nhậu nhẹt nên trưa đã về rồi nhé.

Đề xuất Voz: Ma ban trưa - thể loại tâm linh
BÌNH LUẬN