Logo
Trang chủ
Chương 25

Chương 25

Đọc to

Về cơ bản thì hôm qua mất điện, nóng không tài nào ngủ được. Với lại máu me lên Voz giao lưu với anh em, mãi hơn 2 giờ mới chợp mắt được. Thế là hôm nay bình minh của mình bắt đầu lúc 6h30.

Vãi cả lúa, muộn học cmnr! Mình cuống cuồng mặc quần áo, đánh răng rửa mặt các kiểu. Vội vội vàng vàng xách xe ra khỏi cửa thì bố mình phán một câu:

- Ơ thằng kia, không ăn sáng hả? Chắc hôm qua lại "quá sức" với em nào rồi à?

Mình nghe loáng thoáng được mỗi câu đấy, vội quá chả kịp nói gì. Phóng như bay đến trường, vượt luôn 2 cái đèn đỏ. Kỷ lục của mình hôm nay là đi mất 20 phút. Chậm thêm 2 phút nữa thì muộn học cmnr, nghĩ mà hãi hùng.

Bước vào lớp, thở hồng hộc vì mệt, thằng bạn hay ngồi cạnh mình chém đểu:

- A! Đại ca H đến rồi! Hôm nay đến muộn thế?

- Ừ, vướng tí việc. Sao mày?

- Chắc hôm qua lại "quá sức" với mấy bộ JAV hả đại ca? – Ơ đệch, sao nó biết hay thế nhỉ?

- Bậy nào mày, hôm qua tao thức vì nhân loại đấy!

- WTF? Nhân loại gì mày? – Nó hỏi.

- Ờ bố hiến máu nhân đạo cho muỗi, chứ không thì con nhà mày tối qua đổ máu cmnr nhá!

- Bố thằng bệnh!

Chắc nó nghĩ mình dở hơi cmnr, thôi chả đôi co với nó nữa, cũng vừa kịp lúc vào tiết. Haiz….

Mệt mỏi xen lẫn chán chường. Mình lôi điện thoại ra chém gió. Chém được lúc cũng chán, thôi nháy thằng Duy Dê xem có bộ JAV nào mới không, coi như rửa mắt.

- Ê con chó, có hàng nào mới không mày?

- Haiz, từ giờ không còn tư liệu nữa đâu. – Mặt nó ngán ngẩm đáp. WTF?

- Sao mày? Liên Xô không cho down nữa à? – Mình ngơ ngác.

- Hôm qua tao đang "du học", thì bố tao bất ngờ mở cửa và thấy được. Ông ấy cáu lên đập vỡ mịa cái màn hình con S3 của tao rồi. – Nó nói mà như mếu.

- Ghê thế cơ á? Mà mày lớn rồi sao ông ấy còn quản kiểu ấy? – Mình an ủi nó, không thể tin được luôn.

- Bố tao ghê lắm, mà nghĩ lại càng tức. Cái IP4s của ông ấy cũng cơ số phim playboy, mà sao ông ấy cấm tao coi, ông ấy coi tao là cái gì? Tao có cảm giác như kiểu mình là con nuôi ấy mày ạ.

Nói đến đây, mình với mấy thằng ngồi xung quanh cố gắng bụm miệng cười, hài không tả được, các bác phải nhìn mặt thằng Duy Dê lúc ấy, tội nghiệp vãi ra ấy.

- Ờ thôi, ông ấy muốn tốt cho mày đấy. Gái kén tông, trai kén giống mà, giống mày yếu thì mai sau ai nó lấy mày? – Thằng ngồi cạnh mình an ủi.

- Biết thế, nhưng bảo tao xóa đi là được rồi, sao ông ấy phải đập con S3 của tao? Tao xin mẹ mãi mẹ tao mới mua cho đấy. – Mặt nó rưng rưng nước mắt, nhìn hài vãi lúa.

- Thôi, hôm nào xin lại con khác, bà già mày tiền nhiều mà, lo gì. – Mình an ủi nó.

- Nhưng mà S3 của tao toàn phim hay, mà tao lại quên lưu vào PC. Có ai khổ như tao không cơ chứ? – Nó ngửa mặt lên trời mà than, mấy thằng ngồi xung quanh cười bò lăn bò càng.

- Tiên sư chúng mày, cười cái đ’ gì, anh em mất tư liệu để trí tưởng tượng bay xa, chúng mày còn ngồi đấy cười được à? Mấy hôm nữa thì tính sao đây? Thằng nào cũng ham muốn, thằng nào cũng thèm thuồng. Ít ra chúng mày phải đồng cảm với nó chứ. – Mình làm mặt ngầu, giấu cái sự buồn cười vãi đ’ trong lòng.

- Tao có ý kiến, hay gọi con V ngồi dãy giữa xuống đây show hàng cho anh em? – Một chiến hữu nhanh nhẩu hiến kế.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kinh Dị: Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ
BÌNH LUẬN