Nó cũng chả thèm nói lại, bệnh hoạn vãi đ’. Được một lúc thì thằng Khánh đến, thằng này là bạn học cùng ĐH với mình, nhóm mình có bốn thằng là thằng Duy, Khánh, Thái, khá thân nhau. Chém gió hợp cạ, nhậu nhẹt tới bến. Được cái cả bốn chung sở thích là mấy em Idols của Japan.
- A H chim to, làm phát đầu đít hai xịch chào buổi sáng nhé?? – Nó vỗ vai mình.
- Đít cái mít, chim cút, bố đang mỏi đây. – Mình không ham cờ bạc lắm.
- Ô, hôm nay từ bi vl, à mà nghe chuyện gì chưa?? – Nó sấn sấn sổ sổ.
- Chuyện gì??
- Hôm qua em Lan xinh xinh chỗ ngõ nhà tao ý, tao bắt gặp một thằng đèo em ý về. – Ngày trước mới vào đại học, bốn thằng mình kéo về nhà thằng ku Khánh ăn uống liên hoan, tình cờ gặp một ẻm 95 xinh vãi lọ, thế là từ đấy ba thằng kết cmnl, thằng Khánh thì nó có bồ rồi.
- Ôi cái shit, sao lại thế?? Thằng đấy thế nào?? Đẹp trai không?? Đi xe gì?? – Tự nhiên Duy Dê lo lắng quay sang hỏi, như kiểu mất người yêu đến nơi.
- Nhìn nó khá bảnh đấy, cao to hơn mày, đi con LX trắng, hình như cầm IP4 hay sao ý. – Ông Khánh xoa xoa cằm vẻ đang dọa ku Duy.
- Cái đệch, để mai tao về bảo bà già cho tiền mua IP5, rồi mượn con Camry 2.4 của ông già đến ngõ nhà em ý xem thái độ thế nào. – Duy Dê hăng máu lắm, được cái nhà nó giàu, gái mú đóe thiếu đâu, cơ mà nó chỉ thích em Lan ấy thôi. Hình như em Lan giống em Idols Nhật Bổn hay thế nào ý.
- Thôi thôi xin bố, bố có thiếu gái đóe đâu mà cứ sồn sồn lên. Mày khoai to, ví dày, sợ gì không có người yêu. – Mình phán, kể từ ngày có em Linh mình bơ cmnl em Lan kia.
- Nhưng mà ít người tao có cảm giác như Lan lắm, bên Lan tao thấy sự bình yên, ấm áp lắm chúng mày ạ. – Thằng Duy mơ mộng kể lể. Số là hồi trước cả đám vào nhà thằng Khánh đánh bài, thì bất chợt em Lan sang xin mấy củ tỏi về xào rau muống. Ông Duy Dê được cái hăng hái, vào bếp cầm ngay củ tỏi đưa cho em nó, em nó cười cho phát, về thằng Duy ốm mất ba ngày. Hỏi ra tại sao ốm thì nó bảo là nhớ Lan đóe ngủ được. Bố thằng bệnh haizzz.
- Thôi ông im mẹ cái lỗ đ..’t của ông đi. Tay cầm S3, đi Sh, à quên mất cmn S3 rồi nhỉ, à IP4 đây, lo đóe gì thiếu người yêu. Mặt thì trông cũng ngu ngu chứ không đến nỗi đần lắm, lại còn sợ với chả sệt. Cỡ như con nhà mày mà không có con nào theo thì như tao với thằng H có chó nó theo à?? – Tiên sư bố ông Khánh, chém ngu vãi.
- Thì cỡ chúng mày chỉ có chó theo còn gì. – Duy Dê phát biểu.
- Chó cái mó, tiên sư chúng mày, mới sáng đã. Thôi chim cút cho anh đọc truyện. – Mình nói rồi lôi quyển conan ra nghiền ngẫm.
Ngồi được lúc thì vào tiết. Ngồi trong lớp mà đầu óc cứ quay cuồng. Em lôi điện thoại ra lên VOZ cho đỡ chán. Khoảng 9h30 thấy có tin nhắn, một tin của con N béo.
- Hôm nay mày đi học không??
- Có sao?? – Mình nhắn lại.
- Tí mấy giờ về?? – Nó hỏi.
- Khoảng 12h45 về đến nhà. Sao có việc gì à??
- Có việc bố mới nhắn, không bố nhắn với mày làm gì. Xấu trai lại còn tưởng bở. Thối vãi. Thôi tí về bảo tao, tao có việc muốn nói. – Mẹ tiên sư con béo, ông mày đẹp troai thế này cơ mà.
- Ờ, phắn. – Mình kết thúc cuộc đối thoại bằng tin nhắn khá chất.
Ngồi ngáp ngắn ngáp dài, mân mê mãi cũng đến giờ về. Mỏi thế không biết. Suốt trong buổi học ông Duy Dê cứ cắm mặt vào cái IP4 xem JAV với cả game, thằng này mắc bệnh hoang tưởng cmnr.
Lấy xe ra về, mình đi chậm vì muốn ngắm trời ngắm đất tí, cho con N béo chờ chết mịa luôn.
1h mới về đến nhà, thấy tin nhắn của con N.
- Sao lâu thế mày??
- Ờ bố về rồi. Sao?? – Mình nhắn lại.
- Về rồi thì tẹo 2h lên quán bố tao, tao có chuyện.
- Cái đệch, ờ. – Mẹ nó, 2h mới có việc mà nó đón đầu từ 9h30.