Về đến nhà, mình thấy em Linh đang tưới cây, hình như mình bị ám ảnh cái vòi nhà em cmnr, nhìn lại tự nhiên tờ rim toát mồ hôi lạnh ghê gớm. Hôm nay 2 sếp nhà em Linh cũng nghỉ làm hay sao ấy, thấy con Santafe gold bậu ngay sân. Nói thật chứ chả phải gì, nhìn bố Linh bá đạo bỏ mịa, mặt khá tợn, hơi đen. Mẹ Linh cũng không xinh cho lắm, thế mà đéo hiểu sao con gái xinh thế. Bố mẹ Linh cũng thoải mái thôi, nhưng chắc bận bịu công việc nên nhìn mặt họ có vẻ mệt mỏi.
Em thấy mình đi qua, cũng chỉ vẫy tay chào kiểu cute, chứ chả dám sồn sồn chạy ồ ra mà hỏi với han nữa. Bố mẹ em ở nhà mà. Vừa chống cái chân chống xuống, mình đã nhận được ngay tin nhắn của em:
- Anh đi đâu về thế??
- Anh vừa đi đá bóng về.
- Á, tay anh thế mà còn bóng với bánh hử???
- Tay anh cũng đỡ rồi mà, hề hề.
- Thôi bb anh, em đi công viên với bố với thằng Tí đây. hihi (em trai em có biệt danh là Tí).
Mình cũng chả nhắn lại nữa, lên tắm rửa tí xíu rồi xuống nhà ngồi xem Ti vi cho sướng. Hôm nay cả bố với mẹ mình đều ở nhà. Đang thấy ông bà xem i-Tivi, teen vãi. Ngồi một lúc thì bố mình hỏi:
- Dạo này học hành sao rồi con??
- Dạ vẫn bình thường bố.
- Có thiếu tiền bao gái không??
- Dạ bao gái không bao giờ là đủ.
- Úi xời, tưởng gì chứ trình mày vẫn non lắm con ạ.
- Sao bố??? – Mình chả hiểu đéo gì.
- Ngày xưa không bao giờ có chuyện tao bao gái, toàn gái bao tao thôi. – Bố nghênh mặt tự hào, thực sự thì ngày xưa bố cũng nhiều em theo thật.
- Bố mày thì tài rồi. – Mẹ mình nhảy vào, quả này lại xem song kiếm tranh hùng rồi.
- Không phải phét chứ tao ngày xưa gái theo hàng đống, xếp từ nhà ra đầu ngõ chỗ nhà ông Tư vẫn còn thừa vài em.
- Thế sao không khuân vài em về làm vợ cho nó tiện. – Mẹ liếc liếc, xoáy nhau rồi đây.
- Chẳng qua luật pháp Việt Nam cho lấy 1 vợ thôi, chứ không tôi có khi là người nhiều vợ nhất thế giới ấy chứ. – Bố ra vẻ lắm, trông thật đểu.
- Yếu còn ra gió. – Mẹ mình bĩu môi.
- Thôi chả nói với bà nữa. Mà dạo này gái gú sao hả con?? – Bố tự nhiên quay sang hỏi mình.
- Gái gú gì đâu bố.
- Tao thấy mẹ mày kể con bé Linh nhà bác Tuấn mãi, chắc phê nó rồi chứ gì??
- Bình thường thôi bố.
- Con bé cũng xinh xắn, ngoan ngoãn, nhưng chắc phải thằng có cái trình tán gái như mày thì mãi chả đổ được đâu con ạ.
- Bố cứ nói lung tung. – Mình quạu lại sếp.
- Chả thế. Ngày xưa tao tán gái ở làng có thể nói lên cấp độ tối cao rồi. Em nào càng kiêu, tao càng thích tán. Mà tao tán thì chỉ có đổ. Cứ mùi mẫn từ từ dần dần. Khi thấy em nó cắn câu rồi, bắt đầu đánh bài bơ, 1 2 hôm là nhặng xị lên ngay. Tao hồi xưa sát gái hơn sát cá. – Ông già nói 1 tràng, chả để ý thái độ của mẹ mình gì.
- Rồi sao nữa bố?? – Mình hí hửng khơi chuyện.
- Nói mới nhớ hồi đấy có đứa con gái tên là Giang ở quê, lúc ấy tao còn chưa đi bộ đội cơ. Nó xinh nhất làng luôn, bao nhiêu thằng trai làng khác sang tán mà em nó không đổ. Hôm ấy uống rượu về mấy thằng bạn mới kích, thách tao tán được em Giang. Bực mình, hôm sau tao cầm đúng nửa chai rượu với ít mồi, sang làm thân với ông già nó. Rồi ngồi 2 tối ba hoa phét lác, em nó đổ như kiểu cây cổ thụ bật gốc. Cả đám trai làng nể tao một phép. Nhưng mà từ đấy chả dám vác mặt sang làng bên sợ chúng nó đánh.
- Chỉ được cái nói phét là nhanh. – Nói rồi mẹ mình đi vào trong buồng, chắc lại có biến rồi.
- Ơ… Tôi mà thèm nói phét?? Bà cứ nói thế làm tôi mất hình tượng trong con nó. – Bố nói với vào.
- Thế ngày xưa bố tán mẹ như thế nào?? – Mình hỏi.
- Ngày xưa mẹ mày tự bật gốc do bão cấp 3 nó ùa về làng, chứ cần gì tao tán. Nói chung là hồi đấy tao lãng tử đẹp trai nhất cái làng ấy, thế nên ít có đứa nào không mê tao lắm. Được cái lại còn hát hay mới chết chứ. - Nghe ông già chém gió mà mình xây xẩm mặt mày.