Logo
Trang chủ
Chương 58

Chương 58

Đọc to

Mình ngại ngại, chả nói gì thêm, thôi ăn xong lên phòng ngồi nghe nhạc buổi sáng tí. Thằng em mình giờ mới dậy, thường ngày thì nó được mẹ đèo đi học. Thằng này khá trầm, có khi cả ngày chả nói với mình câu nào luôn ý. Rồi khoảng 7h bố mẹ mình đi làm. Mình nhắn tin cho Linh:
- Tẹo 8h nhé người đẹp.
- Dạ vâng hihi, em đang ăn sáng này.
- Cho anh ăn với...
- Lều lều, chờ nhé hihi. - Em nhắn lại, cơ mà mình ngồi nghe nhạc quên mịa mất tin nhắn.

Đang nghe nhạc bất ngờ có ai đấy bịt mắt mình lại, mình đoán chắc là em rồi, mùi hương này không lẫn vào đâu được. Cơ mà mình tìm hiểu rồi, không phải mùi lăn nách, không phải mùi dầu gội đầu, hay mùi.... Dạ hương nhỉ? Bệnh vãi thôi kệ, mùi gì cũng được. Mình gỡ tay ra, quay mặt lại thì em đang cười rõ tươi. Hé hé. Cơ mà nhìn lại đồng hồ thì 8h15 mịa rồi. Nhanh thật.
- Em vừa sang hả??
- Xì, người ta sang từ nãy rồi, ngồi trên giường nhìn anh từ sau này. - Em trề môi, trông muốn cắn thế.
- Hề, tại anh nghe bài nhạc hay quá.
- Bài gì anh??
- Bài "Chỉ còn lại tình yêu" với bài "Quên một lời thề".
- Đâu em nghe với. - Em nghe xong, thích lắm, cơ mà tự nhiên em lại hỏi:
- Bài "quên một lời thề" giống quá khứ của anh hả?? - Mặt em buồn buồn.
- Lại nghĩ lung tung này. - Mình nhéo má em 1 cái, rồi cố phá đi sự ngột ngạt của căn phòng khi em hỏi câu đấy. Thú thật mình cũng hơi chạnh lòng tẹo.
- Á, đau. Xì.
- Thôi học nhé, em còn bài nào không làm được? - Mình lảng chủ đề.
- Dạ em còn 2 bài này, thay ẩn các kiểu, chả ra được anh. - Em nhăn mặt, lại cái điệu nhăn mũi chu môi, sao mình kết cái điệu này thế.
- À, bài này em phải chứng minh nó chỉ có một nghiệm duy nhất là 1. Thế này nhé blah blah... - Mình chỉ em. Mấy bài khác cũng tương tự, được cái em rất thông minh. Xong rồi mình lấy quyển sách tham khảo hồi xưa ôn ra cho em vài bài nữa.

Em ngồi làm bài, mình thì ngồi nhìn em, nói thật đôi mắt em đen và sáng lắm, nhìn... không kiềm chế được ý. Thôi mình xin lược bớt đoạn chỉ bài này nhé, không nhiều bác lại gato lắm. Nói chung là em xinh lắm.

Đến đoạn gay cấn này.

Khoảng 10h thì em làm xong bài. Rồi em bảo về nấu cơm. Mình bảo:
- Về làm gì vội, ngồi đọc truyện với anh tí đã.
- Dạ thôi em về nấu cơm đây hihi. Để mai em sang đọc ké. - Em nói rồi cười với mình, mình phê nụ cười ấy vãi.

Rồi em đi ra cửa, mình đi theo em, bất ngờ mình kéo tay em lại, em và mình đối mặt nhau. Mình từ từ đặt nụ hôn lên má em. Nói thật giờ mình chả nhớ gì cả, lúc ấy mình hành động theo bản năng. Nhưng mà mùi hương của em, mùi hương dịu nhẹ, thật thích. Má em mềm mịn lắm, như kiểu đào tiên của Tôn Ngộ Không ý. Chỉ chạm phớt lên má em, nhưng nụ hôn đó thật mãnh liệt và sung sướng. Các bác đừng hỏi "sâu" có ngóc không nhé.

Chỉ khoảng 2s, cả 2 đối mặt nhau cùng với sự ngượng ngùng và e thẹn. Mình chả còn từ nào để diễn tả nữa. 2 từ "tuyệt vời" thì cũng chả bao hàm được hết cảm xúc. Nói thật đây không phải nụ hôn đầu đời của mình. Nhưng mà tình cảm này mình xác định rõ hơn ai hết.

Lúc ấy em ngượng quá, phi về một mạch, chả thèm chào mình nữa. Em đi rồi, mình vẫn ngẩn ngơ với sự sung sướng ấy, thi thoảng lại cười một mình mới chết chứ. Mình cứ ngồi nghe nhạc, bay bay như thằng vừa phê đá. Tự nhiên thấy có tin nhắn, là của em:
- hihi, anh H hâm. - Chắc em phê rồi đấy hỹ hỹ.
- Hâm kệ anh, anh thích em. Thôi anh đi ăn cơm đây. BB nàng. - Mình ngắt tin nhắn như thế, cố tạo ra tí khoảng cách cho em tò mò phát hé hé.

Khoảng 11h30 thì mẹ mình về. Thấy mình đi từ trên gác xuống, mẹ hỏi:
- Sang gọi con bé Linh sang nhà mình ăn cơm đi H.
- Dạ thôi chắc hôm nay Linh không sang đâu mẹ. - Mình nói, biết thừa nếu có sang mời thì Linh cũng chả sang vì nụ hôn lúc nãy.
- Sao thế??
- Lúc nãy Linh ở đây mãi, chắc hôm nay mẹ Linh mua thức ăn nên về nhà nấu cơm. - Mình phịa đại cái lý do.
- Ừ thế mày cắm cho mẹ nồi cơm đi.

Rồi mình cắm cơm cho mẹ, giờ mới biết vào bếp không phải chuyện dễ dàng. Cũng mệt phết các bác ạ. Cơm canh đạm bạc chỉ rau muống luộc với ít thịt kho tàu thôi. Làm 3 bát xong mình lên phòng. Định nhắn tin cho Linh nhưng thôi chả khoái. Rồi mình ngủ tí đến 2h thì dậy vì chuông điện thoại, là con N béo:
- Alo?? - Mình uể oải ngái ngủ.
- Lô cái bô. Sao thiếu thuốc à mà chán thế mày?
- Vừa ngủ dậy. Sao có gì à?? - Mình hỏi, tiên sư con này toàn troll mình.
- Có bà mới gọi chứ không bà gọi làm đóe gì.
- Nói nhanh bố còn ngủ.
- Giờ sang nhà tao đi.
- Làm gì?? Mỏi vãi ra.
- Sang luôn nhé, hết tiền rồi đóe gọi đâu. - Nó cụp máy, mình hơi bực vì ngái ngủ tí nhưng thôi sang đấy xem thế nào.

Mình dậy rửa mặt rồi dắt xe ra sang nhà con N béo. Sang đến nơi thì thấy đã ngồi chiễm trệ ngoài sân rồi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tâm Linh: Bạn gái tôi lớp 8
BÌNH LUẬN