Logo
Trang chủ

Chương 85

Đọc to

Một buổi sáng gió rét căm căm, nằm ôm eo người yêu mới sướng! Chả là cơn bão đã qua các thím ạ, thiệt hại cũng không phải là ít. Hy vọng những gia đình nào bị bão tàn phá sẽ sớm khắc phục được hậu quả. Nghĩ lại thương nhân dân miền Trung, mỗi mùa bão về là nhà cửa lại điêu đứng, khổ thật đấy các thím. Tự ngẫm lại cuộc đời mình còn đầy đủ chán, vậy mà hồi trước phải vật lộn vì một đứa con gái. Hơi lan man tí, các thím thông cảm hề hề.

5h20 mình dậy, nói thật nhìn cảnh mưa gió thế này ai cũng ngại đi học hết, gió to vãi lúa. Mơ màng cầm điện thoại lên xem giờ, mình nhắn tin chào buổi sáng cho Linh:

- Dậy đi người đẹp :x

- Dạ em dậy rồi này hihi. – Linh trả lời liền, thấy Linh dậy sớm chăm chỉ, em cũng dậy ngay, ban đầu định nghỉ mẹ ở nhà cho đỡ mỏi cơ, thôi quyết tâm. Hỹ hỹ

- Ừ, ăn sáng đi nhé rồi học bài, anh đi học đây.

- Dạ vâng. Hihi. Bb anh H hâm. – Mình chả nhắn lại nữa, dậy vệ sinh cá nhân, mặc đồ rồi xuống nhà ăn sáng.

Hôm nay bố mẹ mình lại đi có việc, chắc đi từ sớm, thấy mỗi mẩu giấy trên bàn. Có bà cô họ xa sắp qua đời, tận mạn Bắc Ninh cơ các thím. Bố mẹ mình hồi xưa ở đấy mãi vì trên này xây nhà, nên giờ xuống coi như tình xưa nghĩa cũ. Nghĩ lại cuộc đời thật mỏng manh, haizz.

Mẹ để 30k trên bàn rồi bảo mình ra quán phở đầu ngõ ăn. Cơ mà giờ cũng hơi muộn rồi, mình sợ muộn học nên thôi cầm ra mua cái bánh với hộp sữa, tranh thủ ngấu nghiến rồi phi đến trường. Trên đường đi rét sun cmn vòi các thím ạ. Vẫn phong cách sơ mi + quần hộp bụi bặm, rét sun cả chim. Các thím nào gạch vì em ở bẩn thì em xin chịu. Tính em đơn giản nên mặc thế cho thoải mái. Chứ quần bò côn mặc nhiều chật vãi các thím ạ.

Đến lớp thì hai thằng cứt Duy Dê và Khánh Cứt đều nghỉ học, chán cmnl, mình lôi điện thoại ra nhắn tin cho hai thằng:

- Ê hôm nay mày nghỉ à??

- Ừ, lạnh bỏ mẹ. – Duy Dê nhắn

- Ừ, thôi bố ngủ tiếp đây. Đê mờ. – Khánh Cứt nhắn. Mình cũng chả nhắn lại nữa, cũng vào tiết rồi.

Cả buổi học mình cố gắng tập trung, cứ nghĩ đến Linh đang chăm chỉ cày đống bài tập ở nhà, và mình sẽ là người chủ gia đình tương lai, mình hưng phấn vãi, khí thế học lên đừng hỏi.

Khoảng 12h45 mình về nhà, gió lạnh lùa thấu xương, đấy là trưa còn hửng hửng nắng một tí đấy. Về nhà thì bố mẹ vẫn chưa về, chắc hôm nay lại ăn cơm một mình rồi. Cơ mà nghĩ ngay đến Linh, nảy ra ý tưởng ăn ké hỹ hỹ. Mình nhắn tin cho Linh ngay:

- Nhà em có ai không? Anh sang ăn cơm trưa nhé??

- Dạ vâng, nhà em không có ai. Anh về chưa?? Để em hâm lại cơm canh, em vừa ăn xong được một lúc.

- Ừ anh sắp về rồi. 20’ nữa. Anh đang qua nhà thằng bạn có tí việc. – Mình sang nhà thằng bạn hồi cấp 3 mượn cái USB để tải cho ông Khánh Cứt mấy bộ JAV.

1h20 thì mình về đến nhà, đi ngược gió mệt vãi lúa. Mình sang nhà em Linh ngay. Vừa bấm chuông phát thì thấy em ra liền, đúng chất vợ chờ cơm chồng:

- Chờ anh lâu không?? – Mình cười

- Dạ hihi. Anh vào ăn luôn đi không đói. Em hâm nóng thức ăn rồi đấy ạ. - Ù ôi, sao Linh dễ thương vậy?? Phải con sư tử Hà Đông khác là nó băm vằm mình ra cmnr ấy chứ hỹ hỹ.

Mình vào nhà, rửa ráy tay chân phát rồi ra bàn ăn, có cô vợ xinh đẹp cùng cơm canh nóng hổi đang chờ hỹ hỹ. Cũng không phải sơn hào hải vị, chỉ có đậu sốt cà chua, canh rau cải nấu thịt nạc và thêm món thịt kho tàu nữa. Nhưng mà được ăn cùng Linh thì chỉ cần cơm với lạc rang cũng ngon cmnr.

- Nhiều món thế?? – Mình nói với em

- Dạ nhiều nhặn gì anh hihi. Anh ăn đi

- Ừ, thế có bài toán nào khó cần anh giúp không? – Mình vừa ăn vừa hỏi

- Dạ có mấy bài, để sáng thứ tư anh được nghỉ em sang luôn thể. – Em cười tinh nghịch

- Ừ, mà sao em buôn thuốc phiện hả?

- Hả? Sao anh hỏi thế??? – Linh ngơ ngác

- Cơm em nấu ngon quá, anh nghiện rồi. – Mình cười, tranh thủ bảo em đơm cho bát cơm nữa hỹ hỹ

- Á, anh này. Hihi. – Em cười tít mắt vì câu trêu chọc của mình.

Đề xuất Voz: Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN