Logo
Trang chủ

Chương 87

Đọc to

Đến nơi, em chắc cũng lạnh, nhưng mà mình thủ sẵn cho em cái áo khoác mỏng rồi hỹ hỹ. Mình chu đáo vê lờ. Dựng chân chống, mình ngồi nói chuyện với em:

- Hôm nay em đẹp lắm.

- Dạ hihi. Anh H hâm. – Em cười ngượng

- Anh thích em. – Một lúc sau mình nói, thấy bồi hồi vãi, lâu lắm mới có cảm giác này

- … - Linh không nói gì, em khẽ dựa đầu vào vai mình, mình vòng tay qua ôm em.

- Đừng bỏ mặc em anh nhé. – Linh nói nhỏ xíu, đầu dụi dụi vào ngực mình

- Ngốc. – Mình mắng em, rồi hôn nhẹ lên trán, mình cầm tay em, em cũng nắm lại tay mình, chặt lắm, cảm giác ấm áp lắm các bác ạ.

- Anh thích em ở điểm gì?? – Lại câu hỏi muôn thuở của các thím nữ

- Anh thích em vì em đảm đang, em xinh, em giỏi vv….

- Vậy đến một lúc em không xinh, em hết đảm đang, em ngu ngốc thì sao?

- Để chờ đợi đến lúc ấy, thì anh đã yêu em rồi. – Mình nhìn thẳng vào mắt em nói, các thím nghĩ đấy liệu có phải câu trả lời hay không ạ??

- Em cũng thích anh. – Nói rồi Linh lại cúi mặt xuống, dụi dụi vào ngực mình. Mình ôm em chặt lắm, để cả cơ thể mình sưởi ấm cho trái tim em.

- Cũng vào ngày này năm ngoái, em vẫn còn yêu hắn ta. – Em nói, mình hơi bất ngờ

- Ừ. – Mình chả nói được gì

- Em xin lỗi, em sẽ không nhắc đến hắn ta nữa đâu. Tại em không muốn giấu anh thôi. Em đã quên hắn ta rồi. – Em nhìn mình, vẻ mặt đáng thương lắm

- Không, em hãy giữ lại những kỷ niệm đẹp, và anh sẽ cố gắng chứng minh anh hơn con người đó. – Mình đặt tay lên môi em rồi nói. Sau đó mình khẽ nâng cằm em lên, đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi đỏ xinh không hề make up. Mình cảm nhận rõ hơi thở của em. Mình biết trái tim mình đã thuộc về em rồi. Đến đây thì ngoài lề chút, sâu nó cứng nhé các thím. Lâu không cho vào nên sâu nó hơi dỗi.

- Cũng muộn rồi, mình về đi. – Hôn em xong, mình đề nghị về để xóa tan sự ngượng ngùng.

- Dạ vâng ạ.

Rồi mình và em đi về, trong lúc đi thì em có ôm eo mình, rồi dựa đầu vào lưng mình, thi thoảng em lại hỏi

- Anh có lạnh không??

- Không, vì anh đang hạnh phúc mà, em ôm chặt hơn đi. – Mình trả lời, rồi em cũng ôm mình chặt hơn, cơ mà sâu nó sung sức thế này lạnh sao được hỹ hỹ.

Đi về thì cũng ít nói chuyện, căn bản mình đi khá nhanh, khoảng 9h45 mới về đến, sang xin lỗi bố mẹ Linh một câu rồi mình về nhà. Lên review các thím ngay. Căn bản hơi mỏi vì đi đường lạnh nên có gì sơ xuất các thím bỏ qua cho em. Còn cái vụ chat với ex hồi cấp 2 thì để mai em sẽ viết.

Ngày 30/10

Đầu tiên mình xin phép review lại cuộc nói chuyện hôm qua với ex hồi cấp 2. Sơ qua vài nét về em nó nhé các thím. Hắn học chung với em hồi cấp 2, chính thức tỏ tình là lớp 6 cmnr. Hôm ấy là 1-6, và đó là lời tỏ tình bá đạo nhất mà mình từng nghe trực tiếp. Nói thêm là em nó tỏ tình chứ không phải mình nhé. À hồi cấp 2 thì em học trường Ngô Gia Tự, ở mạn Long Biên ý các thím. Tại ngày xưa mẹ mình là công nhân của khu tập thể Diêm Gỗ nên hồi đấy cư trú tại mảnh đất ngoại thành, mãi lên cấp 3 mới chuyển về trường bên nội thành và ở đây từ đấy đến giờ. Lên lớp 8 thì em nó xinh vãi ra, gái dậy thì có khác. Tóc dài đen, môi đỏ da trắng, nhìn ảo. Lên cấp 3 thì càng ảo hơn.

Hôm ấy 1-6, mình có ra đoạn nhà văn hóa ở bên Diêm chơi, các thím nào ở Diêm Gỗ thì hiểu. Cũng vui đùa cùng chúng bạn như bình thường thôi, hồi ấy chim chưa mọc cánh nên gái gú chả quan tâm. Ex của em lúc ấy trông cũng ngố với cùi bỏ mẹ, cận nữa chứ. Nhưng được cái học giỏi với lên cấp 3 thì đi mổ mắt. Đang chơi đuổi bắt cùng mấy thằng bạn quanh quanh đấy, thì ex bỗng đi ra rồi nói với em 1 câu mà đíu bao giờ em quên được.

Đề xuất Tiên Hiệp: Cửu Tinh Bá Thể Quyết
BÌNH LUẬN