- Xấu trai như tớ ai yêu. Còn cậu??
- À tớ có rồi. – MT nói, tự nhiên thấy thế đếu nào ý các thím ạ
- Ừ, thế người yêu cậu hơn tuổi à??
- Ừ, anh ý sn 88. Hihi.
- Ừ, thích nhé, được anh 88 chiều chuộng hê hê. – Cũng hơi chạnh lòng tí thôi, chứ chả có gì lắm.
- Hihi, mà cậu lại nói dối nữa rồi.
- Hả? Nói dối gì??
- Thì cậu không có người yêu ý.
- Thật mà, không tin sao??
- Điêu, hồi xưa tớ thích cậu cũng vì vẻ lãng tử của cậu đấy. – Ô, vl thế nhỉ
- Ừ, hồi xưa khù khờ ý mà. Hề hề.
- Thôi cậu ngủ đi nhé, người yêu tớ đang ở dưới nhà. Hihi. CNN.
- Ừ bb. – Bọn này XH hay sao mà ở chung nhà thế này??
Hôm qua thì mình cũng không buồn gì đâu các thím ạ, tại nghĩ lại lúc cấp 2 vui vãi, một lúc lâu sau thì mới thấy hơi buồn vì ngày xưa tệ với MT quá. Hồi đấy mình vô tâm lạnh lùng cực luôn, toàn bỏ bạn gái để đi chơi võ lâm với mấy ae, với cả nhảy au đi sần nữa
Lan man tí, em sẽ kể lại ngày hôm nay cho các thím nhé hỹ hỹ
Hà Nội, đêm phải gió. Cái lạnh sun soe của đầu thu và dư âm của cơn bão số 8 vẫn còn vương vấn tí chút. Cặp đôi chim sẻ trên cây bàng cạnh nhà mình vẫn còn chưa tỉnh giấc, chắc chim sẻ trống vẫn còn mệt mỏi vì trận XH quá sức hôm qua chăng??? Đâu đây văng vẳng tiếng chuột í ới gọi bầy, chắc chuột cái đang đến tháng nên cần tìm bạn tình. Hỹ hỹ. 5h15 mình dậy tập thể dục, vươn vai hít thở không khí trong lành của buổi sớm. Trời thì vẫn tối lắm, nhìn qua phòng em Linh thì vẫn một màu đen huyền ảo, có lẽ nào đêm qua em nói chuyện với thằng cờ hó nào khuya quá, đến giờ vẫn chưa dậy??
Vệ sinh cá nhân xong xuôi, mình cầm điện thoại nhắn tin chúc buổi sáng tốt lành cho Linh. Nhắn xong thì quẳng mệ cái điện thoại trên giường, phi xuống nhà ăn sáng phát đã. Bố mình đang ngồi chăm chú theo dõi tờ báo vừa thửa hôm nào ý chả biết. Thấy mình xuống cụ quất luôn câu
- Chào buổi sáng thằng trưởng.
- Dạ bố. Mẹ đâu bố? – Mình hỏi vì không thấy mẹ đâu cả.
- Mẹ đang ra đầu ngõ mua phở cho cả nhà.
- Dạ vâng. – Mình vào bàn ngồi đợi mẹ
- Thế dạo này có thiếu tiền không?? – Bố mình hỏi
- Dạ không bố ạ, nhưng bố cho thì con xin. – Mình nói
- Ừ, tao hỏi để định vay mày chứ có định cho mày đâu.
- Hả? Bố vay làm gì?
- Có tiền không cho bố vay 100 đi. Có việc.
- Dạ bố đợi con tí. – Nói rồi mình lên nhà cầm tờ 1 lít xuống đưa bố.
- Dạ đây bố.
- Ừ. – Nói rồi bố mình cầm tờ 1 lít nhét vào túi
- Tháng này bố chưa đưa tiền cho mày đúng không??
- Dạ. – Mình trả lời
- Ừ thế cầm tạm 100 nhé. – Bố móc lại cái tờ 1 lít ra đưa mình
- Hả?? Ai chơi thế hả bố?? Bố còn nợ con 100 cơ mà?? – Mình ngơ ngơ
- Ừ, nợ thì tao vẫn trả, để đến cuối đời bố trả mày 1 thể, tiền đây đi đâu mà sợ, không sợ mất giá đâu. – Bố cười nham hiểm
- Bố thế cũng nói được. – Mình hậm hực vì mới sáng đã ăn quả troll
- Thế có cầm không??
- Dạ cầm. – Bực vãi, sáng sớm đã bị bố cho quả lừa này rồi.
Một lúc sau thì mẹ mình mua phở về, cũng hơi muộn, mình ăn vội ăn vàng rồi lên phòng thay quần áo đi học. Mở điện thoại thì thấy tin nhắn trả lời của Linh, mình nhắn lại rồi chuẩn bị đi học luôn. Chào 2 ông bà già, mình dắt xe ra ngoài, vừa nổ máy thì mình giật mình vì tiếng em nào xa xa vọng lại
- Anh H hâm ! – Thì ra là Linh, mình ngẩng đầu lên nhìn em, chắc em đang tập thể dục buổi sáng.
- Linh Hâm ! Anh đi học đây. – Nói rồi mình hôn gió em phát, chào tạm biệt em đi học. Mới sáng mà phê cmnl.
- 2 Chúng mày tình cảm quá đấy. – Bố mình ở trong nhà nghe thấy thế liền chạy ra đứng ở cổng nói với đến, mình chả biết nói gì, rồ ga phóng thẳng, ông già canh me chuẩn vãi.
Con đường đến trường vẫn chả thay đổi mấy, duy chỉ có vài cột điện là đã rụng theo cơn bão hôm trước. Híc híc. Ngoái khắp mà chả thấy em trứng khủng long đâu, chắc đi tránh bão cùng thằng đại gia súng bé nào rồi. May mà đến lớp vừa kịp giờ các thím ạ. Cơ mà đếu thấy 2 thằng Duy Dê với Khánh Cứt đâu, mình lấy điện thoại ra nhắn hỏi:
- Lại nghỉ à?? – Mình nhắn cho Duy Dê
- Hậu quả sau cơn bão. – Nó nhắn lại, cái đê mờ
- 2 Chúng mày đều nghỉ à??
- ừ, đang đi café với bồ thằng Khánh, con này ngon lắm.
- Mới sáng đã café, 2 thằng điên.
- Kệ tao. – Nó nhắn, mình cũng kệ chả nhắn nữa. Khoảng 5 phút sau thì vào tiết các thím ạ.
Ngồi học cả buổi mỏi vê lù, hôm qua thức khuya quá nên đầu óc không tập trung cho lắm, ra chơi mình thủ ngay 2 cái singum nhai cho nó thông não. Cũng hết được buổi học, mình lết thân xác héo hon về nhà. Về nhà là khoảng 12h30. Đã thấy mẹ và Linh ngồi chờ ở phòng khách rồi hỹ hỹ. Sao mà hạnh phúc thế này.
- Anh về rồi à?? – Linh cười tươi rói ra đón.
- Ừ. Vợ yêu. – Mình bẹo má ẻm.
- Anh này nói lung tung, mang cái cặp em xách cho.
- Thôi để anh xách cho, nặng lắm. Em vào nhà đi. – Mình nói thế.
- Dạ. – Linh trông dễ thương vê lờ
- À chờ anh tí. – Mình kéo tay em lại
- Dạ anh?? – Em quay lại ngơ ngác nhìn mình
- Chụt ! – Mình thơm nhẹ vào má em. Hỹ hỹ, sướng quá.
- Anh này, nhỡ bác nhìn thấy thì sao. – Em đánh nhẹ vào ngực mình
- Bố mẹ anh ngày xưa cũng thơm nhau mà hỹ hỹ. – Mình chu mỏ định thơm cái nữa nhưng em đẩy ra, rồi chạy vào nhà, đã thế còn ngoái lại lè lưỡi trêu mình mới ghê chứ, yêu vãi.
Mình vào nhà rửa ráy tay chân rồi xà vào đùi em Linh, à xà vào bàn ăn thôi. Hôm nay có món thịt kho tàu, giò, thêm ít trứng luộc và đĩa rau muống. Ôi đúng món tủ, mình quất khí thế 5 bát cơm, ngon đừng hỏi các thím. Nào rau ngọt ơi là ngọt, canh rau muống thì chua chua, ăn kèm với cà muối nữa, phê lòi. (kể cho các thím cú đêm sôi bụng phát hỹ hỹ)
Đề xuất Voz: [Tâm Sự]- Cưa Chị Hàng Xóm