Logo
Trang chủ
Chương 2

Chương 2

Đọc to

"Sao? Động chạm nghề nghiệp à? Lên đây cũng đéo có chuyện ngồi uống Coca nói chuyện trường lớp như mấy quán trà sữa teen đâu bạn ơi. Cần giới thiệu mấy ông già cho không? Hơi yếu tí nhưng ví đủ dày."

"Đi thôi. Chấp gì loại vô học này," cô gái ngồi sau đã xuống xe từ lúc nào kéo cô gái kia đi vào quán.

"Cục cứt trôi sông tưởng xà bông Hàn Quốc."

"Anh nói gì đấy?"

"Ảnh hưởng bát phở chúng mày ăn sáng mai tăng giá à?"

Hai cô gái kéo tay nhau đi, mặt mày hầm hầm. Nó nghe loáng thoáng câu lẩm bẩm "Hãm lol".

Kệ hai con "dở hơi", nó lại tiếp tục sự nghiệp trông xe và chém gió với mấy người bảo vệ. Nó chỉ lên quản lý lúc nào có mấy cậu choai choai thể hiện, gây sự trong quán bar. Bình thường thì để mấy người ở dưới quản lý là được rồi. Dù sao nó cũng không ưa cái thể loại "vina house điếc tai" ở trong đó.

Mấy ngày sau, nó vẫn tiếp tục sự nghiệp nhàm chán: ăn, ngủ, lên bar trông xe. Nhịp sống của thành phố Hà Nội vẫn diễn ra đều đều, thỉnh thoảng lại có vài vụ tai nạn, cháy nhà, cướp giật làm tâm điểm cho mấy quán trà đá hay báo lá cải giật tít.

Ngày hôm nay, có lẽ trời mát hay vì một lý do vớ vẩn nào đó, nó lại ngồi ở trong quán. Cái chỗ của nó cạnh quầy lúc nào cũng trống thì giờ đã có nó chiếm chỗ. Tay cầm miếng củ đậu cắn dở vừa gọi xong. Món này nó thủ sẵn ở ngoài, quán bar không có bán. Mà có thì cũng 80.000 đồng một đĩa so với giá 15.000 đồng một cân ở ngoài. Cũng phải thôi, vì là bar mà, nhạc hay, gái xinh quẩy tít mắt thì cũng phải đắt đỏ. Mắt nó đảo láo liên nhìn các "cậu ấm cô chiêu" đang bay lắc, ôm nhau. Một vài cô vẫn không quên giơ mấy con iPhone 4, 5 ra tự sướng. Nó cười khẩy. Buổi sớm mai các cô ấy diện quần jean áo trắng đến trường nghe thầy cô giảng đạo. Tối thì lên bar bay lắc, "đong giai". Đó mới là hương vị cuộc sống.

 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Bản Tình Ca Mùa Đông
Quay lại truyện Gái ở cạnh nhà
BÌNH LUẬN