Tiếng loa phát thanh vang lên nhắc nhở đoàn người vào làm thủ tục xuất cảnh để bay. Trang ôm chặt lấy bố mẹ, bắt đầu nức nở. Mẹ Trang mắt cũng đỏ hoe.
"Em đi đây." - Trang chạy ra ôm lấy cổ "nó", nức nở.
"Nó" im lặng, vì chính xác "nó" cũng không biết nói gì.
"Đợi em anh nhé, anh còn nhớ lời hứa chứ?"
"Ừ, anh sẽ đợi. Đi đi em." - Có cái gì đó trào ra trên mắt "nó", giọng "nó" nghẹn dần.
"Anh khóc kìa, đừng khóc. Em không muốn thấy người đàn ông em yêu lại khóc đâu." - Trang lấy tay quệt nước mắt cho "nó".
"Anh biết rồi, em cũng nín đi, đừng khóc." - "nó" hôn nhẹ lên hàng mi Trang.
"Hôn em lần cuối được không anh?"
"Nó" cúi xuống hôn Trang. Lần cuối cùng "nó" hôn Trang. Lần này không có rượu, không có tình cảm, chỉ còn lại sự tiếc nuối, còn lại thứ nước mắt mặn chát đang hòa vào đầu lưỡi hai người.
Cuối cùng "nó" cũng phải buông Trang ra. Trang ôm "nó" lần cuối thật chặt rồi đẩy xe hành lý, hòa lẫn vào đoàn người trong sân bay. "Nó" đứng nhìn Trang đến lúc khuất bóng rồi bước ra ngoài cửa. Chào bố mẹ Trang xong, người chị của "nó" đang đứng dựa vào nắp capo xe, nhả khói thuốc.
"Cho em xin hơi." - "Nó" với lấy điếu thuốc trên tay chị nó, rít mạnh.
"Đi rồi à?"
"Đi rồi."
"Về thôi."
"Ừ, về." - "Nó" cười nhạt, ném điếu thuốc cháy gần hết.
Một chiếc máy bay cất cánh rời khỏi Hà Nội, trên đó là người con gái "nó" yêu.
Ngày "nó" xa em, lòng "nó" lạnh như ngày mùa đông Hà Nội em đi.
Tạm kết.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ám Hà Truyện (Dịch)