Nó giật mình. Con bé nói gì nhỉ? Yêu. Lâu lắm rồi chẳng ai nói với nó cái từ này. Mà con bé với nó có gì đâu. Nó lắc đầu, đuổi cái suy nghĩ vớ vẩn trong đầu ra. Nó cười thầm. Dạo này hay suy nghĩ vớ vẩn quá.
Trưa đến, hai đứa lại hò hét nhau nấu cơm ở cái nhà nó. Cuối cùng cái mâm cơm được bê ra. Một bát canh rau đay mùng tơi nấu với cua đồng, một đĩa thịt kho, một bát cà pháo với một đĩa đậu luộc. Trưa hè nóng thế này ăn như này là ngon rồi, không cầu kỳ làm gì.
Con bé vừa ăn vừa xuýt xoa:
"Không ngờ anh cũng nấu ngon nhỉ?"
"Thế mày nghĩ tao vụng về như mày à?"
"Anh hay ăn ở nhà không?"
"Không. Hồi sinh viên tao toàn ăn cơm bình dân, mấy món này cũng từ cơm bình dân mà học lỏm."
"Bây giờ anh có nhà rồi ăn cơm ngoài làm gì nữa?"
"Bận. Tao toàn mua cơm hộp hoặc ăn mì tôm, hay mua cơm rang về ăn."
"Eo, anh lười thế."
"Có con không lười đang ăn chực nhà tao đấy."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyệt Thế Chiến Hồn