Logo
Trang chủ
Chương 57

Chương 57

Đọc to

Đờ mờ chứ! Nó chưa nói gì đã bị gọi là khốn nạn. Dị ứng hơn nữa là bị gọi là thằng lừa đảo. Lúc này máu của nó sôi lên, nó gạt tay thằng kia ra, nheo mắt lại.

"Mày vừa nói câu gì? Nhắc lại tao nghe nào?"

"Tao nói mày lừa đảo đấy, không bằng lòng à?"

"Mày nói tao?" Nó chỉ vào mình.

"Không phải mày thì ai? Mày nghĩ mày hay ho lắm sao, một thằng du côn mà tỏ vẻ?"

"Mày bảo ai du côn?"

"Mày có nghe kĩ không, tao bảo mày đấy. Mày là thằng đầu đường xó chợ không hơn không kém, mày mãi không bằng tao!"

"Choang!"

Cái gạt tàn trên bàn uống nước bay thẳng vào đầu thằng kia với một quỹ đạo đẹp tuyệt vời. Thằng Quang ôm đầu loạng choạng, máu chảy ra theo kẽ bàn tay.

"Mày dám đánh tao?" (Đùa, cái thằng này hỏi ngu vãi! Không đánh mà cái gạt tàn bay vào đầu nó chắc?) "Mày được lắm, mày phải hối hận đấy!"

Thằng Quang ôm đầu đầy máu ra khỏi cửa.

Nó quay lại, cô gái đang ngồi ở ghế, úp mặt khóc. Nó lặng lẽ ngồi xuống. Một lúc sau, có vẻ cô gái đã khóc chán, chỉ còn tiếng nấc khe khẽ.

"Lần thứ mấy như này rồi?" Nó hỏi cô gái.

"Em không biết, cũng nhiều lắm rồi."

 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Thần Cung Côn Luân - Ma Thổi Đèn
Quay lại truyện Gái ở cạnh nhà
BÌNH LUẬN