Đến giờ em vẫn chưa có mảnh tình vắt vai, cũng chẳng dám tán tỉnh hay yêu ai. Cơ bản là em chưa có tiền, xe cộ thì lại càng không. Yêu phải em nào mà "Anh đưa em đi ăn KFC, đi Lotte xem phim" hay "Anh đưa em đi chơi, đi sắm cả cái Hà Nội này đi anh" thì chắc cả tuần em chỉ có nước nằm nhà mà thở thôi. Vì em vẫn giữ cái suy nghĩ hiện đại "Tiền không có thì đừng sờ mó" nên 19 tuổi đầu vẫn cứ ở nhà "tự xử".
Thôi, lan man đến sáng mất. Xin phép các bác cho em "són" luôn đây.
Chuyện là thế này các bác ạ, em có thằng bạn đang ôn thi lại đại học, nhà nó lại ở tận Hải Phòng. Hôm ấy em đang chán đời, nên gom góp tài sản làm chuyến xuống Hải Phòng gọi là động viên nó học tập. Lúc đi thì cũng không có gì đặc sắc, xe toàn các bà các cô với mấy thằng đực rựa, nên em xin phép bỏ qua đoạn đi xe. Chơi với nó được tầm 2 hôm, lượn chán đất Hải Phòng. Có qua khu Di tích Đồ Sơn nhưng nghĩ thân trai trẻ vẫn còn quá hào nhoáng nên em quyết định không "xây dựng". Đi ngắm biển và bikini là quá đủ cho một cuộc tình rồi.
Cuộc vui nào rồi cũng tàn, đã đến lúc em tạm biệt thành phố cảng để về với Hà Nội xô bồ. Tạm biệt bikini, chào bờ cát trắng, em xách ba lô ra bến xe. Xin được tả cho các bác thế này, chỗ nhà thằng bạn em được gọi là thị trấn, không có cái bến xe nào lớn để về. May gần nhà nó cũng có một cái bến nhưng chỉ có một xe và một ngày chỉ chạy 2 chuyến nên em quyết định đi chuyến xe 1 giờ chiều về cho kịp chợ chiều.
Ra đến bến, em làm đúng theo phong cách của một thanh niên F.A lâu năm, đảo mắt đếm xem có bao nhiêu hành khách lên xe và trong số đó có bao nhiêu là "gơn". Đếm đi đếm lại cũng chỉ thấy 3 "gơn" và khoảng U50, cuộc đời đúng là nản, đi đâu cũng gặp các bà, các mẹ thế này thì bao giờ mới hết F.A. Bỗng nhiên, xuất hiện một con Dream chiến, trên xe là một mẹ khoảng U45, điều đáng lưu tâm là mẹ đó chở sau một em gái. Hê hê, số em lên hương rồi, thấy em đó lên xe, em liền vội vàng nối gót, quên cả chào thằng bạn.
Vừa bước lên xe đã thấy em đó ngồi rồi, chẳng lẽ ra ngồi cùng thì vô duyên quá. Em liền thở đều và ngồi hàng ghế đối diện em đó. Tả sơ qua em đó thì "Da trắng, mặt xinh, như Ngọc Trinh, tay cầm túi bóng". Đang nghĩ kế quay sang bắt chuyện cho nó hợp thời để em ý không nghĩ mình vô duyên thì có tiếng nói văng vẳng bên cạnh "Anh gì ơi". Hê hê, em nó gọi em các bác ạ, em làm mặt ngầu quay ra:
Em (E): Sao thế em?
Em nó (EN): Anh về Hà Nội à?
E: Ừ, về Hà Nội cho ấm em ạ, Hải Phòng nóng quá.
EN: Hihi, nóng lại còn về Hà Nội cho ấm.
(Em thề với các bác, tuy chưa được tiếp xúc với M.O lần nào nhưng nghe giọng em nó em lại nhớ đến thánh nữ)
E: À ừ, anh mắc bệnh "lạnh" từ bé rồi mà em, chắc em không biết bệnh này.
EN: (Cười).
E: Em cũng về Hà Nội à?
EN: Vâng, Hải Phòng rét quá nên em về Hà Nội cho mát anh ạ.
E: Rét sao không mang chăn bông đi hả em, mặc quần ngắn thế kia, gió lùa chả rét, làm anh nóng bừng lên rồi này.
EN: Khiếp, nóng quá đâm ra chảy máu cam à? (Cười)
(Ối giời ơi, chảy máu cam sao mình không biết, vội vàng đưa tay lên mũi thì em nó cười to, bị troll rồi).
Em ngại quá, cười trừ rồi quay đi. Đúng lúc đó thì có một gã bế một em nhỏ trên tay đi lên bảo em "Chỗ của anh đây em ơi". Lúc đó em mới nhận ra có cái va li ở dưới chân, vội vàng đứng dậy cười rồi xin lỗi người đó. Đang lúc bộ não hoạt động xem nên ngồi đâu cho gần em nó thì:
EN: Anh ơi, ngồi cùng ghế em này.
E: Nhưng còn đồ, hay để đồ một ghế rồi em ngồi lên đùi anh cho đỡ vui.
(Em nó ngại quay đi, à mình đã ngồi ngay xuống kẻo mất chỗ).
E: Cám ơn em nhé (thấy anh đẹp trai chứ gì, anh không dễ dãi đâu nhé).
EN: Vâng, không có gì, anh ngồi đây tí em nôn thì đỡ cho em để cảm ơn cũng được rồi.
E:…(cười) Mà em tên gì nhỉ?
EN: Em tên X, còn anh?
E: Anh tên D. Em đang học trường gì?
EN: Em học LĐXH anh ạ, còn anh?
E: Anh học Tây Bắc cơ sở 2 ở Hà Nội.
E sinh năm bao nhiêu?
EN: (cười) Em 94 ạ. Còn anh?
(Mẹ ơi, hơn tuổi rồi, thôi kệ, young pilot)
E: Anh à, đầu 2 đít bay bay em ạ, em thích câu hỏi đuôi "còn anh" quá nhỉ?.
EN:(cười) Nhìn anh chắc 92 nhỉ?
(Mẹ nó, ai cũng bảo mình trẻ mà nó phán cho hơn 3 tuổi)
E: Đâu, anh mới 29 em ơi.
EN: (cười), anh về Hải Phòng chơi à? Hay nhà anh ở đây?
E: Nhà anh trên bản cơ, hôm nay xuống thăm thằng cháu, nó đang ôn thi vào lớp 1. Nhà em ở đây à?
EN: Vâng, nhà em ở gần đây. Thôi, em ngủ chút không tí lại say xe (cười).
E: Ừ, ngủ đi em.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Sủng Tiến Hóa