Logo
Trang chủ
Chương 11

Chương 11

Đọc to

Cũng chỉ là nghĩ thôi, mà em nó khóc dai thật, nước đéo đâu ra mà lắm nước thế không biết, chợt nghĩ giờ gặp thằng tối nay quát em nó ở quán chắc em xiên nó mất, dám làm em nó khóc, mà thằng đó có cái mọe gì mà em nó lại khóc vì nó nhỉ, cũng chỉ đẹp trai và giàu hơn em thôi, còn cái gì nó hơn em được, bất công.

Cuối cùng thì em nó cũng buông em ra, cũng phải nửa tiếng chứ ít đâu, em chìa hộp khăn giấy ra trước mặt em nó, em nó giật từng tờ một rồi quay đi lau nước mắt, chắc không muốn em nhìn thấy, em cũng kệ, chờ em nó hết sụt sịt, em đưa tay giữ lấy hai vai em nó, nhìn thẳng vào mắt em nó, em nó xinh thật, nhưng lại quay đi, không dám nhìn vào em, lúc này tự dưng em thấy nóng người, nói hơi to tiếng

"E: Nào, giờ thì anh không muốn nghe em từ chối đâu, nói anh nghe, tại sao em lại như vậy?"

Em nó quay qua nhìn em rồi bắt đầu kể, cũng biết điều đấy, em cũng tính rồi, em nó mà bảo không kể là em cho cái vỏ chai bia vào răng ngay, bố láo.

Đại khái chuyện của em nó là như này "Em nó với thằng ở quán lúc tối yêu nhau đã được 1 năm (XH hay chưa thì em cũng không biết, chắc chưa đâu) rồi cái hôm vừa rồi em nó về HP 1 tuần lên được con bạn em nó đón, theo lời em nó kể thì con đón là bạn cũng khá thân, đưa em nó về rồi con kia cũng về luôn, rồi tối hôm đó rủ thằng ny đi chơi thì nó bảo bận nhưng em nó nghe thấy tiếng người nói nên sinh nghi, lên cái bar mà 2 đứa hay đi, đến nơi thấy thằng này đang hôn con kia (con bạn thân), thấy em nó thì thằng này đòi chia tay luôn và còn tát em nó nữa vì em nó tát con kia, hôm nay thằng này đòi gặp bảo là con kia chỉ là tình cảm thoáng qua nhưng em nó hắt cốc nước vào mặt và chạy đi, hết."

Nghĩ thì cũng cay thật, yêu nhau 1 năm trời rồi bị đá vì con bạn thân nẫng chân trên, lại là thân con gái yếu đuối, khóc âu cũng là lẽ thường tình, em chỉ thấy thương em nó. Kể xong, em nó ngồi đăm chiêu nhìn về phía cầu thang, em đành mở lời trước

E: Em cảm thấy khá hơn chưa?

EN: Nói ra được nên em cũng nhẹ lòng hơn, em cám ơn anh nhiều lắm.

E: Có gì đâu em, mà sao em lại bảo là "em sợ lắm", có chuyện gì thế?

EN:…(ngập ngừng) Nãy thằng kia nó gọi nhiều lắm nhưng em không nghe máy rồi nó nhắn tin nếu em không trả lời thì đêm nay nó sẽ không để em ngủ yên, em sợ quá nên tắt máy đi, lúc bình tĩnh hơn thì em gọi cho anh đấy, không biết nữa nhưng anh là người đầu tiên mà em nghĩ đến.

Nói xong, em nó ngượng quay đi chứ, đúng là em nó sinh ra là để yêu mà :”>.

E: À ừ, thế sẵn có chăn đệm đây, lên giường để anh "làm" em bớt sợ nhé

Nghe xong em nó quay sang véo phát vào hông em, nghĩ đéo đâu ra cái trò dã man thế này, đau vcl, nhưng đúng là con người khó hiểu thật, em đau mà vẫn thấy sướng sướng :”>. Nhưng em nó lại cười rồi, cười mỉm nhẹ nhàng thôi, không biết có phải CDSHT không nhưng em thấy rõ sự hạnh phúc hiện lên.

E: Đùa thôi mà, đau kinh.

EN: Anh làm gì có kinh mà đau.

(Vãi cả trêu lại, nhưng có vẻ em nó phấn chấn hơn rồi).

E: Rồi rồi, em tính sao với thằng kia đây?

EN: Em không biết nữa, đến đâu tính đến đó anh ạ.

E: Ừa, thôi, xuống nhà khóa cửa nẻo cẩn thận vào, anh đi về đây.

EN: Ơ, cũng hơn 3h rồi mà, hay anh ở lại đây đêm nay đi.

Thôi xong, có chuyện rồi, đã quá :cười gian:

E: Thôi, anh đi về, ngủ đây không tiện, 2 đứa nằm 1 giường nhỡ em làm gì anh thì anh biết kêu ai.

EN:..(cười) Anh hấp à, ai cho anh nằm trên giường, anh nằm dưới đất, để em đi lấy chăn gối cho anh.

Bỏ mọe, ngại quá, làm cụt cả hứng, lúc ý có cái lỗ nào chắc em chui tọt xuống cũng được quá. Em nó mang từ tầng 3 xuống 1 cái đệm nhỏ với chăn và gối. Xong còn trải ra cho em nữa, "damdang" quá. Xong xuôi em nó lên giường nằm, em cũng biết ý đi vệ sinh rồi chui vào chăn luôn, 2 đứa không ai nói thêm câu gì, em nó khẽ cười chúc em ngủ ngon rồi tắt điện, em cười lại rồi thì thầm "Chúc em ngủ ngon".

Sáng hôm sau, đang ngủ ngon thì em nó gọi dậy, hơn 7h, vậy là ngủ được có 4 tiếng, đêm qua ngủ cứ cộm cộm lên ở đùi làm mãi em mới ngủ được, hóa ra là con dao em mang phòng thân, mệt thật, em nó lấy cho em 1 cái bàn chải răng mới, xong xuôi công việc buổi sáng, quay qua chào em nó định đi về thì em nó nhìn mình ánh mắt tròn xoe

EN: Anh đi đâu đấy?

E: Anh đi về chứ đi đâu, trả lại khoảng trời cho em.

EN: Điên, thần kinh, đợi em chút rồi chở em đi ăn sáng nữa, nghe chưa?

Mọe, ra lệnh như bố tướng, thôi thì đợi thêm tí nữa. Sáng sớm em nó mặc cái váy ngủ trông "đáng yêu đáo để", đúng kiểu sệch xì lấy đi, giá như là ny mình đã chạy qua ôm lấy 1 cái :”>. Em nó chuẩn bị xong cũng gần 8h, vừa kéo cái cửa ra thì bỗng nhiên em nó đứng sững lại, ô kìa, đơ à, định quát cái thì tự dưng linh tính mách bảo thế nào, em đi ra cửa nhìn, có con ôtô đang đậu trước cửa nhà em nó, bên đối diện, đứng giữa lòng đường, đang nhìn chằm chằm vào..là thanh niên tối qua đã gào ầm như "cha chết mẹ chửa hoang" ở quán cafe, vâng, đó là thằng ex của em nó……

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thái Hư Chí Tôn (Vô Sắc Linh Căn)
Quay lại truyện Gặp gái trên xe khách..
BÌNH LUẬN