EN nhìn em bằng ánh nhìn ái ngại rồi từ từ mở cửa cho em vào. Bước vào trong nhà rồi EN kéo sập cửa lại. Lúc này em mới để ý kĩ cái người trong nhà đó. To, cao, đeo một cặp kính trong, bụng to, chắc chắn là ngồi nhiều. Nhìn không phải là bụng bia, đây là bụng to vì béo.
"Lên nhà đi." - Ông ấy nói.
"Dạ vâng." - Em khẽ khàng.
EN kéo tay em vào và ra hiệu cho em đợi EN vào nhà vệ sinh. EN rửa mặt cho sạch rồi ra ngoài.
"Đó là bố H." - EN nói.
"Bố H sao? Anh cứ nghĩ đó là bố em."
"Không, anh lên nhà đi, ông ấy hỏi gì thì trả lời, em sẽ kể rõ cho anh sau."
"Em không lên với anh sao?"
"Không."
EN quay đi, em đi lên gác mà nặng trĩu. Mọi chuyện quả thực em chưa thể ngờ đến và cũng không dám nghĩ. Tại sao lại là bố thằng H? Ông ta là gì và ông ta có mục đích gì? Đúng là nhân vật mà em có nằm mơ cũng không dám sẽ gặp ông ta bây giờ. Biết sẽ có ngày gặp ông ta nhưng cũng không ngờ ngày đó lại sớm như này. Em sẽ phải nói gì, sẽ phải làm gì để ông ta không coi thường em.
Lên đến gác em vội ngồi xuống cái ghế đã bày sẵn. Ông ấy đang hút thuốc ở cửa sổ. Thấy em, ông ta ra hiệu đợi để hút thuốc. Ông ta có tướng hộ pháp, trông như ông Kim Cương đứng ở cổng chùa, đền. Một kẻ chắc chắn quá là hiểu rõ về đời và lăn lộn khắp thương trường, một kẻ lõi đời ngồi đáp chuyện một thằng ranh con 19 tuổi, sinh viên năm 2, nhìn vào thì quả thực em là kẻ lép vế về mọi phương diện.
Hút xong điếu thuốc, ông ta quay ra nhìn em:
"D phải không?"
"Dạ vâng, cháu là D."
"Tốt, đang là sinh viên Bách Khoa hả?"
"Dạ vâng."
"Giỏi lắm, sinh viên Bách Khoa thì tuyệt vời lắm, chắc học giỏi lắm à?"
"Dạ cũng tầm thường thôi ạ."
Em bắt đầu thấy lạ, ông ta đang hết sức là tỏ ra thân thiện với em. Nhưng ông ta là một kẻ sành sỏi trong mấy chuyện lọc lừa, đâu phải em. Phải tỉnh với những người như này, ông ta thân mật đâu có nghĩa là ông ta thực sự có cảm tình với mình. Không thể để cảm giác đánh lừa. Em vẫn bình tĩnh, dù gì thì ông ta cũng đang tâng bốc mình.
"Dạ, cháu nghĩ bác với cháu ngồi đây chắc không phải chuyện phiếm đâu chứ ạ? Vì cháu nghĩ bác chả có thời gian cho một thằng như cháu ngồi đây thế này."
Ông ta nhìn em, có vẻ ngạc nhiên:
"Thẳng lắm, được, vậy bác nói luôn nhé?"
"Dạ."
"Mày quen con X bao lâu rồi?" - giọng ông ta gầm gừ.
Vậy là bản chất đã lộ, một kẻ khôn lường, thằng H đúng là thừa hưởng một phần nào từ bố.
"Dạ cũng mới, đủ để hiểu nhau, biết nhau và yêu nhau."
"Mày có hiểu thế nào là yêu không mà đòi yêu. Mày có mang lại được hạnh phúc cho người mày yêu không?"
"..."
"Đừng cố chấp như vậy nữa, cháu đã lớn rồi, 20 tuổi đầu rồi, nếu cháu yêu X, cháu hãy nghĩ điều gì là tốt đẹp nhất cho X chứ."
"..."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Đô Thị: [ĐMBK - Nhàn tản] Ghi chép thôn Vũ