Căn gác nhà EN là một căn phòng có thể nói là thư viện, dù sách vở không nhiều lắm. Có một bộ salon thiết kế kiểu cổ để đọc sách và một bức tranh "Người đàn bà và con chồn" của Da Vinci. Có vẻ bố EN (Cho em gọi là bố EN chứ mấy chap trước toàn gọi là "tay già" thấy có lỗi quá) là người đam mê nghệ thuật. Trái ngược với cái vẻ lạnh lùng của ông ấy khi em mới gặp, căn phòng tràn ngập ánh sáng ấm cúng từ các cây nến và đèn treo tường, không quá tối mà cũng không quá sáng để đọc sách. Căn phòng được cách âm với bên ngoài vì em thấy tường dày gấp đôi bình thường. JAV mà đóng trong này thì có mà hét lên bên ngoài cũng chả nghe thấy (em đùa =))))).
Bố EN bước vào phòng, tay với lấy ấm trà, theo phản xạ em chạy lại đỡ lấy ấm trà.
"Dạ, bác để cháu."
Chắc đã thành thói quen, không bao giờ được phép để người lớn pha trà khi mình đứng đấy, đó là phép lịch sự và sự tôn trọng với người lớn tuổi. Bố EN lừ mắt nhìn em rồi cũng đưa ấm trà cho em đi làm nốt công việc ông định làm.
Pha trà xong xuôi quay vào thì bố EN đang ngồi đọc sách, thấy em ổng gập lại rồi vặn người. Liếc qua cuốn sách "Chiếc Lexus và cây ô liu", cuốn này em có đọc qua, tí lôi ra bốc phét cũng được, hehe. Rót trà ra chén rồi em đứng đực ra, không dám ngồi, như đọc được suy nghĩ ổng nhìn em.
"Ngồi đi."
"Dạ."
Không khí trở nên vừa "căng" vừa "thẳng", một người nghiêm nghị nhấp ly trà và nhìn một thằng nhóc chưa đầy 20 tuổi đang trong trạng thái run sợ. Khà ra một tiếng rồi bố EN quay lại hỏi em.
"Biết võ chứ?"
"Võ có trong ngoặc kép không ạ?"
Bố EN trợn trừng mắt nhìn em, thôi xong rồi, phọt ra những câu không nên phọt rồi.
"Dạ, ý cháu là võ bác nói là võ thuật hay là võ để ứng phó trong cuộc sống ạ?"
"Tốt, mau mồm lắm, xem ra có tí võ. Tao nhìn là biết mày không biết võ thuật rồi."
"Dạ."
"Mày biết thằng H chứ?"
"Dạ, có biết sơ sơ."
"Biết nó với con X yêu nhau chứ?"
"Dạ không, thực ra là H yêu X nhưng X không yêu."
"Sao mày biết?"
Em chợt cứng họng, biết trả lời sao cho phù hợp bây giờ, tình thế lưỡng nan quá, nhưng dù gì mọi chuyện cũng sẽ ngã ngũ, em sẽ thẳng thắn với bố EN, ra sao thì ra.
"Vì cháu yêu X ạ."
"Mày có biết mày đang nói gì không?"
"Dạ, cháu chịu trách nhiệm về lời cháu nói."
"Yêu được bao nhiêu lâu rồi?"
"Dạ, vài tháng."
"Có vài tháng mà cũng dám liều mạng đi xuống đây tìm nó như thế à?"
"Yêu đủ sâu thì làm gì chả dám ạ?"
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kinh Dị: [Dịch] Cửu Long Kéo Quan