Logo
Trang chủ

Chương 67

Đọc to

Tôi quay lại nhìn bà ấy rồi gật đầu, bà đưa tay lên vẫy thật cao, dường như cái vẫy tay đó không dành cho tôi, mà dành cho EN đang thở phào một cái khi thấy tôi đang bước đi và mẹ EN đang vẫy tay như cuộc nói chuyện hết sức tốt đẹp và không có gì đáng trách.

Vuốt mặt ba cái cho tỉnh táo rồi từ từ bước lên xe và nở nụ cười rộng đến màng nhĩ của tai.

Quay ra cửa thì mẹ EN đã đi khuất, đứng lại nhìn thật lâu để chắc chắn rằng không có sự xuất hiện của người phụ nữ đó.

"Ê, đơ à? Lên xe đi chứ." - EN vỗ vào vai tôi.

Một ngày có hai lần bị đơ, bị ngơ, bị lơ mơ.

"Hehe, lên đây."

EN cười rồi bước vào trước. Hầu như trong xe cũng không có nhiều đực nhưng thằng đực nào cũng quay ra nhìn EN rồi vội vàng giả vờ cắm đầu vào điện thoại hoặc tờ báo đang cầm trên tay.

"Xuống cuối ngồi đi anh." - EN chỉ tay.

"Thôi, xuống cuối để đá nhau à? Á, đùa, anh đùa." - Vừa trêu được câu đã bị véo.

Lại từ từ vác ba lô và túi của EN đi xuống cuối xe cho vừa lòng em. Tự dưng tôi thấy vui vui trong lòng, tôi lại được nắm tay EN, được nhìn thấy ánh mắt của EN, nụ cười của EN, cặp mông phúc hậu, à, khuôn mặt phúc hậu của EN, với tôi, như vậy là thừa thãi cho một hạnh phúc mà lúc nhúc muộn phiền thế này.

"Mẹ em bảo gì thế?" - Vừa ngồi xuống ghế EN đã vồn vã hỏi.

"Mẹ em hỏi là long thể có còn bất an không?" - Lại véo ==

"Nói nhanh."

"Hỏi là lên HN bây giờ à? Sao không lên từ sáng? Lên ráng mà học, bác coi cháu như..."

Chết mẹ, hớ rồi, không thể phọt câu này ra cho EN nghe, thế nào EN cũng băn khoăn, cũng hỏi, cũng nghĩ, cũng sẽ khùng lên.

"Như gì?" - EN nhíu mày nhìn tôi.

"Như hoa như ngọc."

"Anh toàn trêu em." - EN quay mặt đi, giận ư?

"Thôi anh đùa, giận mới bome chứ." - Kéo vai EN vào, tôi với EN ngồi cái ghế này ở gần cuối nên cũng bị khuất vì xe to, ghế cao, nói chuyện cũng không ai để ý vì người ta ngồi hết lên trên đầu.

"Thế như gì?" - Vẫn quay mặt đi rồi gật đầu nói.

"Như cứt." - EN phá ra cười sau câu nói của tôi rồi lại véo.

"Thế anh bảo em yêu cái gì đây, lần sau hạ thấp bản thân thì phải nghĩ tới em đã, nghe chưa?"

"Rồi rồi, lắm chuyện."

EN bĩu môi rồi tựa đầu vào vai tôi. Tự dưng tôi thấy yên bình quá, nhẹ nhàng quá, thanh thản quá, giá mà cứ mãi như này. Giá mà không có chuyện gì xảy ra, giá mà tôi và EN có thể đến với nhau nhẹ nhàng như bao đôi khác, giá mà...

"Thu tiền vé em êiii." - Tiếng thằng phụ xe làm tôi đứt cả mạch suy tưởng còn đang vất vưởng nơi không trung.

Thò tay vào cặp lấy ví thì EN đã đẩy tay và rút tờ 200k ra trả, nhanh chóng.

"Hai người là chị em à?" - Thằng phụ xe vừa đếm tiền trả lại vừa bắt chuyện.

"Là người yêu" - "Là chú cháu."

Tôi và EN đồng thanh trả lời, và tất nhiên câu chú - cháu là của tôi. EN quay sang lừ mắt và thằng phụ xe thì trợn tròn mắt.

"Lạ ư? Chưa thấy bao giờ à?"

"Chú mà trẻ thế?" - Thằng phụ xe đưa tiền cho EN rồi nhìn tôi cười khẩy.

"Mày sinh năm bao nhiêu mà nói tao trẻ?" - Tôi cợt lại.

"92."

"Ừ, thế trẻ thật, em 95." - Tôi cười rồi hất hàm nó.

Đề xuất Tiên Hiệp: Nhất Thế Chi Tôn (Dịch)
Quay lại truyện Gặp gái trên xe khách..
BÌNH LUẬN