Chắc các thím không hiểu cảm giác của em bây giờ đâu, sướng, ừ thì đương nhiên là sướng, ngạc nhiên, chắc chắn là phải ngạc nhiên rồi, bất ngờ, chuẩn gay là có yếu tố bất ngờ, nhưng trong em còn xen lẫn cả sự xúc động nữa các thím ạ. Các thím không biết chứ, từ bé tới giờ đã có ai "thơm" vào má em như thế đâu, à, có thằng cháu gọi em là "cậu Dương", có mỗi nó thơm em, nhưng mà riêng thằng cháu em cũng chảnh lắm, phải dụ nó thì nó mới thơm chứ có bao giờ tự thơm thằng cậu nó đâu, em nó là người đầu tiên chủ động chạm môi vào má em như vậy nên sự xúc động đã tràn lan khắp người em, à không, phải nói là cảm động mới đúng.
Cảm giác đó, ôi, tim em như ngừng đập, giờ viết lại cho các thím đọc em vẫn chưa thể quên được cảm giác đó, thật khó tả, em như chết đi vài giây, nhưng đã kịp lấy lại tinh thần, dõi mắt theo hướng em nó đi, cho tới khi cặp mông phúc hậu của em nó biến mất trong bóng tối thì em mới kịp lấy lại thần hồn.
Em muốn hét lên quá, hét lên cho người xung quanh đấy được biết là "Em nó hôn tôi, cái con nhỏ nhìn ngon ngon mà mấy người thấy đấy, vừa hôn vào má tôi, ối giời ơi", nhưng lại sợ mấy thanh niên manh động không được hưởng sự sung sướng đó GATO nhảy ra choảng em thì bỏ mẹ. Hít sâu và thở ra nhẹ nhàng một cái, em quay xe ra về trong niềm hạnh phúc và mãn nguyện.
Về đến nhà thì cũng 11h, cất xe, trả chị chìa khóa, đánh răng rửa mặt, tè phát rồi lên phòng nằm và nhớ lại cảm giác đó, vừa nghĩ vừa cười vừa tưởng tượng, bỏ mẹ, lại nghĩ bậy rồi, lắc lắc đầu cho tâm hồn trong sáng trở lại. Mở máy ra, nhìn màn hình máy tính mà cứ cười thầm, em bệnh mất rồi các thím ạ, hay em yêu em nó cmnr nhỉ??
Nhắc đến em nó mới nhớ, phải nhắn cho em nó một tin báo đã về nhà an toàn.
"E: A đang tọa trên cái bồn cầu ở nhà rồi nhé, an toàn cả :))".
Thêm cái icon cho hoành tráng, thường thì nhắn tin em luôn thêm cái icon mặt cười các thím ạ, để cho người đang nói chuyện với mình thấy cũng vui vẻ, nói chuyện đỡ gượng, các thím cũng nên như thế, nhưng nhớ phải đọc kỹ tin nhắn thì mới thêm mặt cười nhé, nhỡ thím đang tán đứa nào mà nó nhắn tin đến "Ông em mới mất", thím lại nhắn lại "Ừ :))", có mà ăn oop luôn. Thôi, em liên thiên vãi lúa, em kể tiếp, chưa đầy 1 tiếng sau (đùa đấy, khoảng 1p sau) đã có tin nhắn đến của em nó.
"EN: :)), vâng, a tọa vui vẻ và nhớ xả lũ đi."
Có nhất thiết phải đáng yêu cỡ này không. Hình như, chỉ là hình như thôi, em yêu em nó mất rồi…
- "Gió mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng" -
Nhưng dù cho cái hình như đó có là sự thật đi chăng nữa thì ngày mai em vẫn phải đi Thí Nghiệm Vật Lý và vẫn trả lời lại tin nhắn của em nó.
"E: =))), tưởng em thích thì a giữ lại cho 1 cục cầm chơi như Arale. Mà thôi, cũng sắp 12h rồi, ngủ sớm đi em, mai a phải đi học nữa, em cũng thế chứ."
"EN: Kinh tởm :)), vâng, mai em cũng phải đi học, a ngủ ngon nha ^^."
"E: Ừa, chúc em ngủ ngon ^^."
May mà em nó nhắn tin lại cũng nhanh, nên cũng chỉ mất vài giây chờ đợi. Nghĩ thấy mình vô duyên quá, vừa quen chưa được bao lâu, lại lôi cái thói bẩn bựa nói chuyện về oop, con nào thèm yêu cơ chứ.
Tắt điện, rồi thả mình xuống giường cho cơ thể thoải mái, vắt tay lên trán, em lại nghĩ. Làm sao để cho em nó yêu mình giờ, hay mai rủ lên cầu Long Biên, dí đầu nó vào thành cầu "Yêu không hay xuống sông?", không được, như thế quá là trẻ trâu và không có chiều sâu trong chuyện cưa gái. Mà nhìn em nó thế cơ mà, xinh gái, cá tính, có vẻ chơi bời, mình làm sao có tuổi bước vào trái tim em nó chứ,
hay là "Mây của trời cứ để gió cuốn đi", mà em nó lại còn hơn mình 1t chứ, lộ ra chắc thành em trai nó mất, lần sau viết cho các thím đọc lại sửa thành chị ấy, không được, phải tuyệt đối giữ bí mật, đã giấu em nó tới tầm này rồi, đâm lao thì theo lao tiếp, sợ cái shit gì. Càng nghĩ càng thấy mệt mỏi, đeo cái tai nghe vào và đi ngủ (em có thói quen nghe nhạc đêm các thím ạ, xong chìm dần vào điệu nhạc rồi ngủ mất, thế là tuyệt).
~~~~~
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đạo Giới Thiên Hạ (Dịch)